Chương trước
Chương sau
"Đúng như tôi nghĩ thì Nott thật sự là thủ tịch năm Nhất." Wilson cười cười, nhìn về phía Lucius nói. "Wilson, tôi cảm thấy nếu là người sáng suốt thì chỉ cần liếc mắt là dễ dàng khẳng định được điều này." Lucius ngâm nga lộ ra sự lười biếng. Hắn nhướng nhướng mày, nhìn về phía Wyan đang ngồi ngả nghiêng tỏ vẻ khó hiểu.
"Lucius, cậu nên biết rõ rằng Wyan đã bị Wilson đả kích trước khi chúng ta tới." Stephen cầm đến bốn ly đồ uống, cậu đem cà phê đặt trước mặt Lucius, đem hồng trà đặt trước mặt Wilson, còn lại là một ly nước lọc dành cho chính cậu. Mà đồ uống của Wyan nhìn thoáng là một cốc độc dược. "Xem ra tôi đã bỏ lỡ trò gì hay rồi nhỉ?" Lucius nhìn đồ uống của Wyan hỏi, "Wyan, tình trạng của cậu không thực sự nghiêm trọng?"
"Tôi thấy cậu ta vẫn sinh long hoạt hổ, khỏe mạnh hoạt bát như vậy hẳn là không có gì đáng lo." Wilson giơ tay triệu tập một chồng tấm da dê. Khai giảng cũng được một tuần, các học viện cũng nên bắt đầu chuẩn bị triển khai các nhóm nhỏ học tập. "Người dù cho có cường tráng đến đâu thì vẫn sẽ có một ngày ngã xuống, đặc biệt ở ngay lúc này." Lucius bưng cà phê lên, nhẹ nhàng mà uống một ngụm. Sau đó hắn nhìn về hướng các bức họa trong phòng hội nghị cấp trường. Các bức họa trong phòng Hội nghị cấp trường không nằm trong quyền lợi quản lý của hiệu trưởng, thực tế mà nói thì các bức họa đó chỉ là đoạn ký ức ngắn của các thế hệ Hội trưởng của Hội nghị trước kia.
Slytherin chưa bao giờ nhắc nhở không nguyên do. Wyan đứng dậy, sửa sang lại đầu tóc của mình một chút, cậu nhìn về phía kia ly độc dược kia, gần đây độc dược của cậu luôn được gia tinh đưa đến. Giờ ngẫm lại đúng là cậu cũng cảm giác được cơ thể mình có hơi chút mệt mỏi rã rời. "Thân thể của mình thì chỉ có chính mình mới rõ ràng nhất." Lucius kéo dài ngữ điệu hoa lệ, vừa lòng mà nhìn Wilson và Stephen đều có vẻ nhăn mày. "Ôi Merlin, Luke! Cậu lúc này vậy mà quan tâm tới sức khỏe tôi thế nào, thật đúng là làm tôi hết sức cảm động." Wyan nhận lấy lời nhắc nhở của Lucius, tuy rằng cậu cũng không quá tin tưởng có người sẽ gian lận trong độc dược của mình. Nhưng đúng là cậu cần xác thật lại, cẩn thận chưa bao giờ là dư thừa. Sư tử dũng cảm nhưng cũng chưa bao giờ là vì chịu chết.
"Trở lại vấn đề chính đi nào, nên mở nhóm nhỏ gì đây nhỉ?" Stephen đánh vỡ bầu không khí đang có hơi đình trệ. "Thực tế các cậu cũng đều biết rồi đấy, học kỳ này Ravenclaw có một tân sinh đến từ gia tộc Phoenix." Wilson lấy ra bút lông chim nói.
"Gia tộc Phoenix cũng như thế gia Ravenclaw đều có lịch sử lâu đời, thậm chí nếu ngược dòng đến thời đại Merlin họ còn được tôn xưng là "sách sống' của giới phép thuật." Đôi mắt màu xanh xám của Lucius hiện lên suy nghĩ sâu xa. Đời trước hắn không để ý đến việc các Nhà mở nhóm nhỏ học tập, bởi vậy nên ký ức có hơi chút mơ hồ. Nhớ lúc đó Hội nghị cấp trường cũng không có giống hiện tại, đầy đủ như thế này. Lucius nhanh chóng nghĩ đến Dumbledore, lúc mà ông ta buộc Hogwarts đổi sách giáo khoa. Dù cho Slytherin có không đồng ý nhưng mà khổ rằng có Bộ Phép thuật áp chế và Tử thần Thực tử ảnh hưởng nên cũng không thể nói được cái gì. Thậm chí gia tộc Phoenix dẫn theo một ít học giả Ravenclaw kịch liệt phản đối đề nghị này nhưng vẫn không cách nào ngăn chặn nổi. Gia tộc Phoenix tuyên bố từ đây tộc viên sẽ không bao giờ tiến vào học tại Hogwarts, thế nên toàn bộ gia tộc cũng dời đến nước Đức.
"Không sai, mà Pallas Phoenix cũng đang là người dẫn đường năm Nhất." Wilson cười cười, nói. "Nếu như vậy thì hiển nhiên rằng nhóm nhỏ đầu tiên sẽ là nhóm nghiên cứu phép thuật." Stephen hiểu rõ nói, "Giáo sư lịch sử của chúng ta thì các cậu cũng rõ ràng rồi, giáo sư Binns ngày càng không minh mẫn như trước kia, lỗi sai trong bài giảng cũng rất nhiều." Sức quan sát của nhóm lửng nhỏ trước giờ đều không thấp, chỉ là họ không thích biểu đạt cái nhìn của chính mình.
"Tôi nghĩ rằng với đặc tính nghiêm cẩn của gia tộc Phoenix, chỉ sợ họ sẽ chẳng bao giờ ngưng được tính "sửa sai". Trên thực tế thì lịch sử pháp thuật sử đã không còn quá rõ ràng. Năm đó bốn người sáng lập chỉ có mỗi giáo sư Slytherin rời đi Hogwarts, nhưng xà quái mà ngài ấy nuôi vẫn còn lưu lại Hogwarts nhưng không ai biết rõ là ở đâu. Hồi kí mà nữ sĩ Ravenclaw lưu lại cũng có nói qua Slytherin cực kỳ sủng ái xà quái này, nếu không phải bởi vì đại sự thì chắc chắn ngài ấy đã không lưu lại xà quái." Wilson rất là hiếu kỳ nói. Các nhà nghiên cứu lịch sự phép thuật cũng rất mơ hồ, thông tin về ngài Slytherin quá ít, tóm chừng cũng chỉ đôi ba câu. Còn lại cũng chỉ biết được ba người sáng lập còn lại vô cùng bi thương khi nhìn bóng lưng rời đi của bạn mình.
"Luke, đều gia tộc ngàn năm của giới phép thuật, lại là thế gia Slytherin, gia tộc Malfoy hẳn là cũng có đôi chút manh mối đi!" Ở điểm này, Wyan cùng Stephen cũng rất là tò mò. "Tôi đã nghĩ khả năng lớn là có quan hệ đến chiến tranh với giáo hội thời kì ấy, nhưng thực sự tôi cũng chỉ biết Salazar Slytherin rời đi sau đấy. Thời điểm đấy thì việc săn lùng các phù thủy của giáo hội đã ít đi rất nhiều, mà các hoạt động chủ yếu nhằm vào phù thủy nhỏ cũng đều không có. Lúc ấy Hogwarts đang dần không còn bị chiến tranh lan đến, mà giáo hội cũng bắt đầu chuyển mục tiêu sang hướng của quỷ hút máu, người sói và các sinh vật ma pháp." Lucius kéo dài âm điệu. Những điều này không phải là của bất kì vị tổ tiên nào hiểu biết sự việc mà kể lại, hắn chỉ là xem trong ký lục của Hogwarts sau khi giáo sư Slytherin rời đi. Đương nhiên trước khi nữ sĩ Ravenclaw rời đi, nàng cũng ghi lại chi tiết và tỉ mỉ một loạt sự kiện. Nhưng cũng chỉ là kỹ hơn một chút, tầm thêm một tấm da dê. Nói cho cùng thì thư viện của gia tộc Malfoy chủ yếu toàn là những cuốn sách sách ghi lại chính là lịch sử gia tộc và một thời đen tối của các Phù thủy Đen.
"Uầy, thật là tiếc mà." Wyan nhún vai, cậu ra đối với phương diện lịch sử tóm lại cũng chỉ là tò mò mà thôi. "Một nhóm khác tôi nghĩ sẽ bắt đầu nghiên cứu pháp luật, tôi làm nhóm trưởng." Wilson chuyển hướng về lại đề tài đang thảo luận, thuận tiện lấy ra mấy quyển sách sách pháp luật mà cậu mượn từ thư viện mượn tới, giới Phép thuật hiện tại đã xem Pháp luật thuộc quyền sở hữu của các Phù thủy. "Ôi Merlin, đống sách này của cậu thật đủ làm người khác đau đầu." Wyan nhịn không được than một tiếng, "Tôi cảm thấy đống sách rất vô nghĩa, tác dụng duy nhất chính là hình phạt chép sách khi làm sai chuyện gì. Một từ còn phải nói dài thành hai dòng dài. Ôi Wilson, cậu chẳng lẽ muốn đem một từ vô nghĩa biến dài thành câu dài sáo rỗng sao."
Kỳ thật Lucius cũng tương đối tán đồng lời nói của Wyan. Tuy rằng pháp luật hiển nhiên không thể thiếu được, nhưng khi so với pháp luật của Muggle thì pháp luật ở giới Phép Thuật vừa thiếu sót, vừa sáo rỗng, hơn nữa những điều vô nghĩa thật sự quá nhiều. Nhưng mà Wilson cũng không phải là dạng người phớt lờ những sự thật này. Wilson không chút do dự đem một quyển to ném về phía Wyan, làm Wyan bất ngờ mà đón nhận một cái u trên đầu.
"Tốt rồi, để tôi nói tiếp." Wilson vừa lòng gật gật đầu.
"Với một số nghiên cứu thì nguyên tắc rất được đề cao, đặc biệt là khi liên quan đến danh dự của một học giả. Mặc dù sự dũng cảm của sư tử cũng không thể khiêu chiến điểm mấu chốt của loài ưng nhưng tôi tin Wilson có lẽ còn có nguyên nhân khác mới hành xử như thế. Có lẽ là vì đêm qua cậu ta bị Wyan quấy rầy nguyên đêm không ngủ được." Stephen nhẹ giọng nói bên tai Lucius.
Lucius nheo mắt nhìn về phía Stephen, hắn trước giờ vẫn luôn coi thường năng lực quan sát của Hufflepuff. Kỳ thật thời điểm chiến tranh xảy ra giữa phù thủy Trắng - Đen, đặc biệt là ngay trận chiến cuối cùng ở đời trước, dù người thua là Slytherin, hay là người thắng Gryffindor, thậm chí là gia tộc máu trong của Ravenclaw cùng với các quý tộc thì tổn thất đều nghiêm trọng tương đương nhau. Quý tộc bên Gryffindor còn không sót lại ai cả, gia tộc máu trong trừ bỏ Weasley hầu như không còn ai cả. Ngược lại, các quý tộc máu trong của Hufflepuff trụ lại vững vàng nhất
"Tin tức cũng có loại thú vị loại không, loại quan trọng và nhàm chán, ít nhất tôi rõ rang rằng hôm nay tuyệt đối là không thể giúp Wyan." Stephen cười cười, hảo tâm giải đáp nghi vấn của Lucius. Chống đỡ ánh mắt chăm chú của Luke thật sự quá là khó thở. Stephen có cảm giác các loại xương cốt đều cứng đơ lại.
Sau khi Nhà ưng liệt kê danh sách các nhóm nhỏ muốn triển khai xong, tiếp theo là đến lượt Stephen. Lúc này, Wyan cuối cùng bò lên. "Bách khoa toàn thư chú ngữ, lí thuyết xử lý khẩn cấp miệng vết thương?" Wyan nhịn không được kêu lên, nụ cười mỉm của Lucius cũng cứng đờ. Đây xác thật là tác phong của Nhà lửng, trước sau như một. Vừa nãy nghe Ravenclaw nhiệt tình nói, Lucius cũng tính toán thay đổi Slytherin một chút. Wyan kia chỉ vẫn luôn tràn ngập ý tưởng mới lạ của loài sư tử nhưng trong long không hề suy xét đến kết quả như nào, nhóm lửng con bình bình đạm đạm, như vậy rất dễ dàng để Dumbledore lấy cớ loại bỏ nhóm nhỏ học tập.
Stephen nhận được sự xem thường của Wyan, sự mơ hồ ngơ ngác của Lucius cùng với sự rối rắm hơi hơi mếu miệng của Wilson. "Thực hiển nhiên..." Lucius ngâm nga kéo dài. "Không thông qua." Wyan ngay sau đó lập tức lấp đầy. "Bác bỏ." Wilson xoa xoa hai mắt, đem bút lông chim gạch bỏ hai đề nghị này.
"Gryffindor?" Wilson hỏi. "Gần đây khả năng đấu tay đôi của cậu thế nào?" Wyan nghiến răng xoa tay hầm hè, muốn tương thân tương ái bày ra thực lực với tên sư tử kia. Lucius nhớ tới chính mình đời trước cùng Weasley vật lộn, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng hắn xác thật không đánh lại bọn sư tử. Nếu không phải hắn cũng không bỏ qua khóa huấn luyện võ thuật thì mặt mũi hắn cũng không bị ném đi, đặc biệt ở trước mặt Draco hắn tuyệt đối không thể đánh mất hình tượng người cha toàn năng. Thì ra đầu sỏ gây tội cũng có phần của Wyan. Lucius bắt đầu trầm tư, nhẹ nhàng gẩy ma trượng. Hắn đang suy nghĩ nên cho Wyan loại phiền toái gì, dù sao sư tử cũng luôn tràn ngập sức sống. Wyan đột nhiên cảm thấy phía sau chợt lạnh, trực giác nguy hiểm của cậu vẫn luôn luôn nhạy bén, hắn là cậu không có đắc tội người nào đâu.
"Đúng rồi, còn một việc. Nhất định là lỗi của Stephen làm hại tôi quên mất." Wyan đột nhiên trồi lên bàn lần nữa, vẻ mặt vô tội mà đáng thương mà nhìn về phía Wilson. Wilson coi như không thấy. Stephen vôi tìm khăn tay phun ra nụ cười quá trớn. Lucius giật giật khóe mắt, hung hăng mà liếc. Bắt gặp loại ánh mắt, sư tử Wyan thiếu chút nữa đã chống đỡ không được. Cậu cố sức thu nhỏ sự tồn tại, cảm giác quá may mắn vì không là học viên nhà Slytherin.
"Đúng rồi Lucius! Cậu giúp tôi một chút." Wyan đột nhiên vọt tới trước mặt Lucius, trúc trắc mà cười nói. "Hừm, Wyan à, cậu nên biết tôi là thủ tịch Nhà Slytherin." Lucius híp mắt. "Yên tâm, tuyệt đối sẽ không tạo rắc rối cho cậu! Cậu lừa Lockhart năm 3 đến nhóm nhỏ đấu tay đôi của tôi đi. Việc này với cậu mà nói thì cũng không quá khó khăn đâu nhỉ." Wyan vỗ vai Lucius, tấm tắc nói.
"Chỗ tốt?" Lucius cũng không thích tên bao cỏ ngu ngốc kia, nhưng nếu Lockhart là Slytherin thì Lucius cho dù muốn bán thì cũng là muốn một cái giá tốt, không phải sao? "Luke, cậu làm tôi quá buồn. Tôi cho rằng tôi đang làm sạch không khí khó chịu của sạch Hogwarts cũng giảm bớt gánh nặng cho thủ tịch Slytherin cậu." Wyan vươn tay che ngực, mắt rung rung nhìn về phía Lucius.
"Tôi sẽ tăng giá nếu cậu tiếp tục nói thế." Lucius giả cười nhướng mày. "Thôi thôi, tôi ngữa mắt thằng nhóc kia đã lâu, rất muốn đấm cho hắn một đòn." Sư tử ngẫu nhiên sẽ sắm vai thành mèo, nhưng bạn đừng hy vọng bọn họ chính là một con mèo. "Không tệ, thành giao. Mặt khác tôi muốn biết rõ chi tiết nội dung chương trình học của cậu." Lucius sảng khoái mà đưa ra yêu cầu. Là một Malfoy hắn sẽ không công khai ở trước mọi người làm mấy chuyện đấm đá nhau này, nhưng không thể phủ nhận hắn rất thích chương trình học này. Không thể không nói lấy nắm đấm đánh người là phương thức đơn giản, thô bạo mà rất hiệu quả. Đặc biệt là đối phó với đám người Weasley thì vô cùng hữu dụng.
"Wilson, tôi cảm thấy trước tiên cậu nên hoàn thiện một ít nội quy trường học." Stephen lặng lẽ nói với Wilson. Stephen nhìn Lucius đang cười rất là vui vẻ, Wyan cũng mỉm cười gian manh với cái kẻ đang bán người với giá tốt Lucius, trong lòng cậu đột nhiên dâng lên một loại cảm giác: Quả nhiên màu đỏ ánh vàng cùng màu lục ánh bạc tuyệt không thể ở bên nhau, tổ hợp thật quá khủng bố. Hắn lặng lẽ thắp lên ngọn nến cầu nguyện cho cái tên Lockhart gì kia. Ôi Merlin, hy vọng tên kia sẽ không quá thê thảm!
Ngyn: hí mọi ngườiiii, mấy tuần rồi là tuần thi nên Ngyn bị quật tơi bời, deadline xếp hàng chất đống đống. Hiện giờ thì thư thả hơn chút rồi hí. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.