Đây là một khu mộ địa khá lớn trong đêm đen, một cái cây tử sam khổng lồ và một góc xập xệ của giáo đường nhỏ lơ đãng có thể thấy. Một ngọn núi thấp thoáng về phía trái. Cạnh núi có một ngôi nhà cũ xinh đẹp, xa hơn nữa là một ngôi giáo đường mới.Ở đây là Little Hangleton.
Giờ là đêm khuya, người trong làng sớm đã ngủ say. Giữa tĩnh lặng, tiếng côn trùng kêu phá lệ rõ ràng, mà ở góc đường nào đó của làng, cứ việc không có gió, lại như phát ra tiếng sàn sạt, một kẻ khoác áo choàng màu đen đột ngột xuất hiện. Đứng ở góc đường đó, gã dừng một hồi, như đang phân rõ phương hướng, sau đó nhanh chóng cất bước chạy. Như một u linh, thần tốc lướt qua từng cánh cửa sổ trong làng. Cuối cùng xông vào cánh rừng phía Bắc.
“Crouch! Sao mày tới trễ vậy?” Bóng đen này cuối cùng dừng lại ngoài một sơn động bí mật trong rừng, lúc này, một giọng nữ bén nhọn từ trong truyền ra.
“Tôi không cần phải báo cáo với bà, phu nhân Lestrange!” Bóng đen rất ngạo mạn nói.
“Mày!” Một mụ già tóc tai rối bù, cả ngươi gầy như một bộ xương đi ra, ả rút đũa phép chỉ vào Crouch.
“Dừng tay, Bella!” Một cái giọng bén nhọn khác truyền ra từ sơn động u tối.
“Thế nhưng, chủ nhân…” Mụ già rất không cam lòng.
“Cả hai đều là những người bạn trung tâm nhất của ta, chúng ta hiện tại đang ở thời kì gian nan nhất, càng phải nên đoàn kết.” Giọng bén nhọn ấy nói.
“Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha/3271697/quyen-5-chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.