Versace lập tức hồi hồn ngay khi Severus lướt qua mình, sắc mặt gã rất xấu xí khi nghe Severus chất vấn bản thân, vẻ mặt gã vì phẫn hận và nhục nhã mà vặn vẹo, biến sắc. Mà sự thật, Achps cần là một liều thuốc Aimps, nhưng gã chưa kịp hoàn thành đã phát hiện con mồi của mình tính chạy trốn, vì thế mới tùy ý móc ra một bình thuốc hù dọa. Lại không ngờ rằng Prince đáng chết này không riêng là bình thường đối chọi với gã, hiện tại dĩ nhiên còn làm hỏng chuyện tốt của gã, thậm chí châm chọc gã. Thế là gã thẹn quá hoá giận, lập tức lớn tiếng gầm rú: “Severus • Prince, mày chờ cho tao, tao sẽ cho mày biết mặt!”
Đối mặt với tiếng gào của Versace, sắc mặt Severus không hề thay đổi, chỉ là nhàn nhạt liếc gã một cái, sau đó cụp mí mắt: “Nếu như ông có đầy đủ lý trí, nếu như bộ não của ông không phải cự quái sinh ra, vậy, ông nên biết, đứng ở đây biểu diễn thứ âm thanh bén nhọn hơn cả nữ quỷ của mình là không thể làm nên chuyện gì.”
Ách…
Hầu như các học sinh đều là lần đầu tiên cảm nhận được độc dược giáo sư (lão dơi đầy mỡ —— các Gryffindor nói) của bọn họ… thân thiết đến thế.
“Mày! Mày… chờ cho tao!” Versace nói xong đã nổi giận xoay người bỏ đi, vừa tới cửa thì đụng phải một người, gã bị pháp thuật phòng ngự tiềm thức của đối phương bắn ngược một cái chao đảo, ngã mông xuống nền đất cứng rắn.
“Ha ha…” Các học sinh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha/3271670/quyen-5-chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.