“Sev, chúng ta hiện tại nên về nhà, em phải làm bữa trưa cho anh. Bằng không lát nữa anh sẽ đói.” Rời khỏi nhà cũ của Lily, người nào đó bắt đầu tính toán buổi trưa nên làm gì để Severus ăn no, “Trong nhà còn có nguyên liệu, hẳn có thể làm món cà-ri bò, sandwich…”
“Ta cho rằng, em quên Thế Giới Phù Thủy có một loại sinh vật là gia tinh sao? Hoặc nói, em rất thích biến mình thành loại sinh vật không Slytherin ấy?” Severus mở miệng đánh gãy lời bạn lữ.
“Sev, em cho rằng anh thích tay nghề của em?” Harry ngoài ý muốn nói, “Hiện tại là ngày nghỉ, em có nghĩa vụ để bạn lữ của em no bụng?”
“Harry…” Severus nắm lấy tay bạn lữ, “Ta nghĩ đôi tay này nên là đôi tay của một bậc thầy độc dược? Song song cũng là đôi tay của một bậc thầy luyện kim?”
Thầy độc dược và thầy luyện kim xưa nay quý trọng tay mình, không riêng là quý trọng còn bảo dưỡng cực tốt, cho dù là Severus, cũng rất cẩn thận bảo vệ tay mình. Vì tay của bọn họ phải trải qua rất nhiều, huấn luyện thời gian dài mới có thể chính xác bắt lấy nguyên liệu, tạo hình pháp trận, tay là chiếc cầu câu thông bọn họ với tác phẩm, thế nên bọn họ coi trọng đôi tay hơn xa người thường.
Trong quá khứ của quá khứ, bao nhiêu người từng ca ngợi Hôi Nghê Hạ có một đôi tay hoàn mỹ.
Anh đau lòng bàn tay của tiểu cự quái mắt lục, nấu cơm cho anh, chỗ nước sôi ấy không phải nói giỡn… Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha/3271667/quyen-5-chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.