Harry cười cười, thoáng thấp đầu, nhẹ nhàng mà nói một câu. Snape sửng sốt, tuy y nói rất nhỏ, bất quá Snape ngồi gần y, lại là kẻ tai thính mắt tinh, cả khi lên lớp Gryffindor nào rủa anh cũng có thể nghe thấy, càng miễn bàn hiện tại.
“Harry, quà của ta đâu? Ta nghĩ em không cần ta nhắc nhở? Hay nói, em đã quên?” Bàn tay Snape nhẹ nhàng chạy lên vai y, anh không muốn tính toán câu ấy với người yêu, bất quá nếu món quà không hợp cách, vậy đếm tội rồi phạt.
Harry nâng mí mắt, lấy ra một cuộn da dê, nói: “Cái này, tin tưởng anh sẽ thích.”
Snape không ngờ, Harry dĩ nhiên thật sự chuẩn bị cho anh một món quà khác, anh nhận nó lại không mở ra, mà là đặt sang bên, sau đó kéo tay con rắn nhà mình, nói: “Harry, nhẫn của ta đâu?”
“Sao? Lo lắng cho nhà Prince à? Nhẫn của em để ở chỗ anh em cũng không nói gì.” Harry ngoài miệng không buông tha, lại thu hồi Confundus Charm trên tay, nhẫn gia chủ Prince ở ngón giữa tay trái y.
“Đừng mạnh miệng, em không muốn biết ta dùng pháp trận hẹn ước gì?” Snape ôm cậu bé vào lòng.
Harry tựa ở đầu vai Snape, thoải mái cực kỳ. Cả một ngày không tiếp xúc thân mật, cảm giác trống rỗng linh hồn truyền đến suýt nữa khiến y phiền táo, phải biết trải qua nhiều như vậy, dưới tình hình chung căn bản không thể nhiễu loạn tí tâm tình nào của y, y thậm chí có thể bình tĩnh nhìn Draco hoặc Blaise bị thương. Harry đêm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha/3271583/quyen-3-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.