Chương trước
Chương sau
Khi Harry cười tủm tỉm cất bước Lucius • Malfoy, đã là buổi chiều 4 giờ.

Lúc đi, sắc mặt Lucius xám trắng, vẻ mặt hoảng hốt, nhìn Harry cười tủm tỉm càng là dùng thần tình như thấy quái vật —— hiển nhiên, sau buổi nói chuyện dài gần ba giờ này, Malfoy đã trở thành một thành viên trên chiến xa của y. Không thể không nói, trải qua đủ mọi vấn đề ở hậu kỳ kiếp trước, cộng thêm các loại giáo dục của Ravenclaw, Hufflepuff, Slytherin và Gryffindor, Harry hiện tại giảo hoạt khôn khéo hơn Lucius nhiều.

“Chú Lucius,” Khi Lucius • Malfoy tính vào lò sưởi, tiếng kêu của Harry khiến anh dừng bước, một lọ độc dược bay tới trước mắt, “Đây là thuốc vinh quang hiệu quả tốt nhất, ừ, chú hiện tại thoạt nhìn rất tiều tụy, cháu nghĩ đây là thứ chú cần, cháu không thể để dì Narcissa hiểu lầm.”

Lời này khiến mặt Lucius lại tái nhợt vô lực, cách nói chuyện của thiếu niên này quả thực còn chính khách hơn cả chính khách. Nơi chốn lưu lại lợi ích có dư cũng đủ, không giống Dumbledore luôn tràn ngập tính toán, cũng không giống Chúa Tể Hắc Ám mang theo vài phần mệnh lệnh. Đây có thể nói hoàn toàn là một buổi nói chuyện giữa gia chủ quý tộc, chỉ có quý tộc chân chính cổ xưa lại cực có hàm dưỡng mới có thể làm được.

Nhận lấy, Lucius trực tiếp uống —— dĩ nhiên là vị rượu vang thuần hậu —— a, tuyệt đối không phải thủ bút của viện trưởng Slytherin. Mà làm người sử dụng Lucius • Malfoy có thể cảm nhận được hiệu quả của nó tuyệt đối là độc dược cấp đại sư, có chút hoảng sợ nhìn thiếu niên tao nhã ngồi trên sô pha.

“Cháu là Harry • Potter.” Thiếu niên tự nhiên nhìn ra được nghi hoặc của gia chủ Malfoy, nhưng y chỉ nói một câu, y tin tưởng gia chủ Malfoy sẽ nhận được tất cả tin tức mình muốn.

Harry • Potter? Lucius thoáng nhấm nuốt cái tên này, đột nhiên đôi ngươi co rụt, “HP” —— đây không phải tên viết tắt của vị ẩn sĩ cấp bậc thầy thế giới độc dược học mấy năm gần đây thanh danh ồn ào sao? Không thể tin được nhìn cậu bé trước mắt —— con nuôi của bốn đầu sỏ, rốt cuộc là quái vật thế nào.

“Lucius, nếu cậu không đi, cũng đừng đứng đó làm tượng, tôi nghĩ Dumbledore nhất định muốn mời cậu uống trà chiều.” Viện trưởng Slytherin đối với bạn tốt kinh ngạc nhìn chằm chằm bạn lữ nhà mình, tỏ vẻ cực độ bất mãn.

“A, Severus, đừng như vậy chứ. Tôi đi đây.” Nói xong một cái Floo, về nhà.

“Harry, giờ em tính thế nào?” Thấy Lucius đi rồi, Severus hỏi. Vừa nãy, nội dung Lucius và Harry nói chuyện nhìn như lộn xộn, trên thực tế song phương đều có trao đổi nhất định. Thậm chí, Harry từ chỗ Lucius nhận được tin tức còn nhiều hơn Lucius từ chỗ Harry.

“Chỉ có thể chờ quyển nhật ký tự xuất hiện, nếu nó ở Hogwarts.” Harry nhắm mắt. Không nghĩ tới, Lucius lần này đặt quyển nhật ký trong túi áo một bộ giáo phục nữ sinh ở tiệm trường bào Madam Malkin, ngẫm lại, Harry tiếp: “Em sẽ nói cho bọn họ, đồng thời bảo Kelly tới tiệm trường bào tìm xem.””Cũng được.” Snape nói.

“Ừ, đúng rồi, sao Sirius không có tin tức gì, Dumbledore không nói chuyện với anh sao?” Harry nghi hoặc hỏi.

“Mâu thuẫn giữa bình dân và quý tộc xưa nay không thể điều hòa, đặc biệt là phù thủy như Dumbledore, xuất thân bình dân, dựa vào thực lực thượng vị, ông ấy và người bên cạnh cần rất nhiều tài nguyên, những tài nguyên này đại bộ phận nắm giữ trong tay thế gia cổ xưa, vì thế ông ấy tự nhiên chèn ép quý tộc. Hơn nữa Grindelwald và Voldemort, em biết…” Snape vừa nói vừa bước tới bàn công tác của mình ngồi xuống chấm bài, “Thế nên, hiện tại Dumbledore phải bảo đảm tất cả của nhà Black không rơi vào tay kẻ khác.”

“Anh là nói? Dumbledore…” Harry có chút không tin được, trong ấn tượng của y, lão hiệu trưởng ngoại trừ thích an bài mọi người, ham muốn nắm giữ khá mạnh, không phải người xấu gì.

“Kỳ thực Dumbledore không phải người xấu, Harry, em phải hiểu, không phải ai cũng có thể làm được như em năm đó. Nguyên nhân tạo thành căn bản là Dumbledore không có con đường tài lực, mà Hội Phượng Hoàng nhiều là nghĩa sĩ nhiệt huyết, thế nên khi Dumbledore đi rồi, Hội Phượng Hoàng đã đánh bại Voldemort mới có thể hỗn loạn như vậy. Cha đỡ đầu chó ngu của em vốn chán ghét gia tộc, đồng thời thằng ngu ấy còn coi trọng một người sói…” Snape vừa chấm bài, vừa nói.

Harry lắc đầu, dọn đi một bộ phận trên bàn, bắt đầu chấm. Vừa cố gắng đọc ra chữ viết của các Gryffindor vừa nói: “Nói vậy, em có nên đi tìm Remus không?”

“Điều này, tùy em. Trên thực tế, ta không cảm thấy tìm Lupin có ích lợi gì.” Snape nói, “Dumbledore hẳn đã báo cho Lupin, dù sao Lupin là một thành viên của Hội Phượng Hoàng.”

“Cũng phải, xem ra Tonks sẽ không trở thành phu nhân Lupin? Con nuôi của em cũng không có một Ted • Lupin?” Harry tự giễu cười, năm đó vì sao y trì độn như vậy? Dĩ nhiên tin lời nói dối vụng về của Lupin?

Đối với điều này, Snape từ chối cho ý kiến, chỉ là yên lặng chấm bài.

Harry giờ ngẫm lại, chuyện giữa Lupin và Tonks, cái gì Tonks không để ý thân phận người sói của ông, thế nên ông cưới bà chứ? Trên thực tế, Harry ngày sau ở quảng trường Grimmauld số 12 phát hiện nhật ký của Sirius và Lupin mới biết hai người dĩ nhiên đã là người yêu khi còn ở Hogwarts, mà năm thứ tư đại bộ phận thời gian của Sirius là ở bên Lupin, đồng thời tại năm ấy bí mật kết làm bạn lữ, y tìm đọc một số tư liệu về người sói, phát hiện một bí mật——

Người sói cực kỳ trung thành với bạn lữ, bình thường khi bạn lữ mất, người sói sẽ thống khổ đến cực điểm, thậm chí tử vong. Trừ phi bạn lữ có dặn dò gì, mà người sói trong thời gian ngắn không thể làm được, mới có thể sống sót. Đồng thời người sói sẽ đem lời dặn của bạn lữ trở thành chấp niệm cả đời, thẳng đến khi hoàn thành mới thôi.

Theo nhật ký ghi chép, bọn họ ước định sẽ cùng xem chiến tranh thắng lợi. Thế nên Lupin mới không rời đi cùng với Sirius.

Về phần, Lupin vì sao cưới Nymphadora • Tonks? Vậy phải nhắc tới đôi chút sâu xa của người sói. Lang tính trung thành, người sói trung thành với bạn lữ càng là bản năng, sự trung thành này không đơn giản là bản thân bạn lữ, mà còn là gia đình hoặc gia tộc duyên cùng bạn lữ. Vì thế, khi Sirius mất, Lupin đối với gia tộc Black có bản năng trung thành, ông được tính là nửa Black, ông phải bảo vệ tốt nhà Black của Sirius, thậm chí tiềm thức vì nhà Black lo lắng tái giá. Đương nhiên đối tượng tái giá phải là người có huyết mạch của Black, Nymphadora • Tonks đúng lúc này yêu phải Lupin. Nếu Tonks không có phân nửa huyết mạch của Black, dù Tonks không để ý thân phận người sói của Lupin cỡ nào, Lupin cũng sẽ không cưới bà, đây là một sự trùng hợp.Harry nghĩ tới đây, không khỏi nhớ tới một việc, làm y đột nhiên cảm thấy mình có thể cứu một người. Hơn nữa cần ở trước khi Sirius bị tuyên bố vô tội thả ra, bằng không sẽ thật là không còn tia hy vọng.

Đối với người này, y quả thật kính phục, tuy rằng anh xem như gián tiếp hại chết Dumbledore…

Thế nhưng——

Y nhìn thoáng Severus đang chấm bài, người đàn ông này đã lo lắng cho y quá nhiều. Hơn nữa y có năng lực tiêu diệt thứ trong huyệt động kia, xem như một lần thí luyện dành cho mình đi. Tạm thời đừng nói cho Sev.

Bất quá, có vài thứ cần có thời gian chuẩn bị. Tỷ như phúc lạc dược và thuốc tinh lọc loại mạnh, còn có đi Khu Cấm tìm chút tư liệu về âm thi.

“Sev, em cần tư cách vào Khu Cấm, anh ký một tờ giấy thông hành cho em đi?” Harry cười cười.

“Em cần gì?” Snape hỏi.

“Em cần tìm một số tư liệu về âm thi, em giả thiết, anh còn nhớ em có nhiệm vụ?” Harry nhíu mày.

“Thứ ta nhắc nhở, cậu Potter, loại sách này ở phòng sách của Slytherin hẳn càng đầy đủ.” Tuy Snape rất ngoài ý muốn Harry đột nhiên muốn tìm tư liệu về âm thi, vì anh biết rõ sau khi sống lại Harry nghiên cứu mặt này nhất định không ít.

“Giáo sư Snape, rất xin lỗi, con cần một quyển sách ở Khu Cấm.” Harry biết có một quyển sách cao cấp ở Khu Cấm, riêng về cách nhận rõ chủng loại âm thi.

“Được rồi, thật hết cách với em.” Hai người nhìn nhau một hồi, Snape bại trận, chủ yếu là anh biết Harry không có đại sự gì.

Harry tiếp nhận giấy cho phép của Snape, mỉm cười.

Regulus • Arcturus • Black…

Một Slytherin ưu tú, hy vọng anh có thể chống được, chí ít chờ tôi tới cứu anh.

Harry biết các đại gia tộc cổ xưa, vẫn truyền lưu đủ mọi loại pháp thuật kiểu bảo hộ khác nhau. Nhà Black cũng thế, làm người có tư cách trở thành gia chủ nhất của nhà Black, nhà Black sẽ ban cho sự bảo vệ hùng mạnh. Đây là ràng buộc xa xưa giữa phù thủy và gia tộc, chỉ cần không xuất hiện người thừa kế mạnh mẽ hơn, vậy gia tộc sẽ không buông tha bảo vệ gia chủ.

Nói cách khác, có khả năng rất lớn, Regulus bị âm thi kéo xuống, nhưng không chết, mà là bị ràng buộc xa xưa hùng mạnh phong ấn tất cả dấu hiệu sinh mệnh. Vì một trực hệ nam tính khác của nhà Black Sirius đã bị trục xuất, mà ba nữ tính đều có hôn nhân, thế nên dưới tình huống nam tính không chết sạch, ba nữ tính không có tư cách kế thừa, vậy Regulus tuyệt đối được sự bảo vệ của ràng buộc xa xưa. Thẳng đến khi Sirius trở về quảng trường Grimmauld số 12, có lẽ nhà Black đã tuyệt vọng, thế nên một lần nữa tiếp nhận Sirius.

Ai, vừa nghĩ vậy, không khó hiểu vì sao phu nhân Walburga • Black mắng trưởng tử đến thế, cũng không khó hiểu địch ý Kreacher dành cho Sirius. Tuy bọn họ có lẽ không biết ràng buộc xa xưa ấy, nhưng làm vật phẩm pháp thuật và sinh vật huyền bí của nhà Black đối với vài thứ là có trực giác sinh kèm.

Ở Harry xem, Sirius không thích hợp làm gia chủ, ông càng thích hợp với thân phận “kỵ sĩ gia tộc”. Hơn nữa, Sirius không thích gia chủ vị. Nhà Black cùng với giao cho Dumbledore, không bằng thêm tí phiền phức cho cụ?Hơn nữa, y đối với Regulus cũng rất hiếu kỳ mà sùng bái. Dù sao, dũng cảm không sợ biểu hiện khi anh đi trộm Trường Sinh Linh Giá, khiến Harry cảm thấy anh là một Slytherin chân chính khó được. Làm người thừa kế của bốn đầu sỏ, y hy vọng có thể có một ví dụ thực tế, để làm bằng chứng.

Regulus, Sirius và Remus —— hai Black rưỡi…

Tương lai của nhà Black vẫn nên do các Black nắm giữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.