Khi Harry tỉnh lại, sững sờ nhìn trần nhà nửa ngày, thẳng đến khi Kelly xuất hiện.
“Chủ nhân, ngài tỉnh rồi?”
“Ta hôn mê bao lâu?” Harry hỏi.
“Chủ nhân, 10 tiếng.” Kelly đáp.
“A, phải không.” Harry phải thả lỏng đầu óc lười giường một hồi, làm một gia chủ xuất sắc, lười giường là hành vi tuyệt đối không cho phép.
Lúc này, trong khung tranh trống ở phòng ngủ, xuất hiện cái bóng của Stephen.
“Harry, con thế nào rồi?” Stephen hỏi.
“Không sao cả, pháp thuật quá hùng mạnh, cũng thật là phiền phức.” Harry bình tĩnh tiếp nhận một lọ lại một lọ màu sắc tươi rói Stephen bảo Kelly đưa cho mình, “Các vị xác định đống thuốc này không quá hạn sử dụng?”
“Con xác định mình là một phù thủy?” Stephen nhướn mày cười mỉa, “Harry • Potter! Con quả thật là mất mặt! Hai đời cộng lại đều sắp 70, còn có thể bạo động pháp thuật đến nước này?!”
Ách, này không phải con có thể khống chế, con bất quá là làm ra một tấm thủy kính định biết hình tượng mình hiện tại giống cha và mẹ cỡ nào? Để có thể lý luận với Severus một phen. Ai biết Baron làm gì? Dĩ nhiên ở khi y đang nghiên cứu xuyên qua thân thể y, cũng không biết thế nào, thủy kính cứ thế bị phản phệ. Bản năng muốn chống đỡ như quá khứ, vì là bản năng, vậy nên dĩ nhiên không ngờ pháp thuật trong thân thể không ổn định, thế là bắt đầu bạo động. Muốn áp chế lại có xu thế phản ngược.Không nói gì sờ mũi —— này thật là chật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-trong-sinh-hoi-nghe-ha/3271540/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.