Mãi đến khi ăn sáng, Sirius mới nhớ ra hôm nay là cuối tuần, không cần tới cửa hàng ở Hẻm Xéo, cũng sẽ không có người tới đưa báo cáo và sổ sách. Ngó ra ngoài cửa sổ, thấy thời tiết cũng không tệ lắm, Sirius quyết định đi thăm James và Lily.
Tay cầm một bó hoa bách hợp lớn, Sirius đi chầm chậm tới thung lũng Godric. Giờ đã là mùa xuân, trong thung lũng nơi nơi đều có thể thấy cây cối sum suê, các động vật ngủ đông cũng đã bắt đầu thò ra hoạt động. Sirius nhớ ngày xưa, bọn họ nô đùa đuổi nhau dưới ánh nắng lười biếng của mùa xuân, James luôn thích hóa thân thành hươu, sải bốn cái chân nhảy nhót vui sướng trên cỏ. Remus luôn nhìn mình với James bằng vẻ mặt bất đắc dĩ, giống như bảo mẫu chăm sóc con trẻ. Thật ra có đôi khi ngẫm lại, Remus chính chắn hơn mình và James nhiều, có lẽ bởi vì cậu ấy là Người Sói, thân phận đấy ép cậu ấy sớm phải học được rất nhiều điều.
Trước kia mình với James thật sự đã gây rất nhiều phiền phức cho Remus, đặc biệt là chuyện liên quan đến Severus. Sirius mơ hồ nhớ lại thời học sinh, cảm thấy khi đó mình thật sự chỉ có thể dùng từ ngu xuẩn thời trẻ để hình dung. Rõ ràng đã được tiếp nhận huấn luyện dành cho người thừa kế gia tộc, nhưng mình lại trẻ con đến vậy. Khi James muốn đối đầu Severus vì Lily, mình thậm chí không thể nghĩ ra phương pháp nào khác ngoài phụ họa. Những chuyện bọn họ đã làm với Severus, giờ nhớ lại, Sirius cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-sau-khi-van-co-bat-dau-lai-lan-nua/1037619/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.