Cái chết chỉ là một cuộc phiêu lưu vĩ đại khác mà thôi.
Sự thật thường đẹp mà đáng sợ.
Dumbledore từng nói qua hai câu này, Harry vẫn luôn nhớ rất kỹ. Nhưng cho tới bây giờ, cậu mới thực sự hiểu được ẩn ý của hai câu đấy. Sau khi nhận ánh sáng xanh từ Avada, Harry tưởng cậu sẽ gặp được cha mẹ, chú Sirius, chú Lupin, hoặc là giáo sư Snape – người chưa chắc muốn gặp cậu. Nhưng sau cái bóng đêm tưởng chừng vô tận kia, cậu phát hiện mình lại trở về trong bụng mẹ. Trong cái cảm giác ấm áp được che chở này, mỗi ngày Harry đều có thể nghe được những câu nói đáng yêu của cha và cha đỡ đầu, thậm chí cả những lời châm chọc đả kích cha không chút lưu tình của giáo sư Snape ngay trước mặt mẹ. Sau khi được sinh ra, Harry gần như tham lam kiên trì không ngủ, cả ngày chăm chú ngắm người thân. Có một lần giáo sư Snape đến đưa thuốc cho mẹ, Harry đã làm ra một hành động mà kiếp trước không có gan mà cũng chẳng có cơ hội nếm thử. À, lúc ấy vẻ mặt của giáo sư Snape vô cùng bất ngờ, cậu dám chắc chưa từng ai thấy giáo sư bất ngờ đến như vậy. Khi cậu cố gắng duỗi tay nhào đến chỗ giáo sư đòi được bế, cậu thấy rõ trong mắt thầy lóe lên kinh ngạc và mừng rỡ. Đúng vậy, không một đứa bé nào thích lão dơi già, ngay cả Draco cũng rất sợ người cha đỡ đầu nghiêm khắc này. Nhưng Harry biết, giáo sư xứng đáng là một tấm gương để bất kỳ đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-sau-khi-van-co-bat-dau-lai-lan-nua/1037570/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.