Hạng mục thi đấu thứ ba dưới sự ngóng trông của mọi người đã tới.
Thời tiết có chút âm trầm, mây đen âm u, giống như tuỳ thời sẽ trút xuống một cơn mưa to.
Toàn bộ các tiết học buổi chiều đề kết thúc sớm, giáo sư cùng nhóm phù thuỷ nhỏ tề tụở sân bóng Quidditch. Sân Quidditch vốn rộng lớn bằng phẳng lúc này đã bị cây cối cao lớn chỉnh tề chiếm cứ, chúng hợp thành một mê cung thật lớn. Gió thổi ào ào qua, tăng thêm vài phần âm trầm.
Giờ thì ai cũng hiểu được, hạng mục thứ ba chính là mê cung. Nhìn mê cung hầu như không thấy điểm dừng bên cạnh, vài học trò hơi nhát gan đáy lòng bỡ ngỡ, cảm thấy lo lắng thay cho các dũng sĩ sắp tiến vào mê cung, đương nhiên, cũng không thiếu học trò vui sướng khi người gặp họa.
Harry cùng Draco đang lưu luyến không rời nói lời tạm biệt, tựa như sắp sinh ly tử biệt tới nơi. Loại cảm giác này cũng không phải không có căn cứ, Draco xác thực thấy vô cùng bất an. ta bé tin tưởng đây là bản năng Veela đang nhắc nhở, bạn lữ của cậu ta sẽ có nguy hiểm.
“Harry, nếu không em bỏ quyền thi đấu đi, tôi có loại dự cảm rất xấu.” Draco nhăn đôi mày đẹp, mái tóc bạch kim cũng ẩm đảm đi.
“Sẽ không, chỉ là thi đấu thôi, các giáo sư đã chuẩn bị phần an toàn rất tốt, cậu đừng doạ chính mình.” Harry an ủi cậu ta. Nó đương nhiên cũng muốn nghe theo Draco bỏ quyền thi đấu, dù sao nó cũng chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038202/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.