Snape tiến lên bảo hộ bốn phù thuỷ nhỏ sau người, đôi mắt ưng đen lợi hại đề phòng nhìn chằm chằm thân ảnh dựa sau cột đá. Người nọ thoạt nhìn rất cao, không thấy rõ mặt, nhưng chỉ riêng giọng nói đã cảm thấy người này chắc hẳn là một người phong hoa tuyệt đại.
Người nọ chậm rãi đi ra từ trong bóng đêm, đôi mắt đỏ máu yêu dị, dung mạo tuấn mỹ vô song, phong độ thành thục mà cao quý, vẻ vương giả hiển hiện không sót chút gì, không phải Voldemort thời thiếu niên thì còn là ai!
Đồng tử Snape hơi co rút, dấu hiệ đen trên cánh tay mơ hồ đau đớn. Người bên cạnh giơ một tay nắm tay hắn, nhẹ nhàng xoa xoa lòng bàn tay hắn, đáy mắt Snape hiện lên một chút dịu dàng, sau đó lập tức trở nên trống rỗng không ánh sáng.
“Snape…… thủ hạ đắc lực nhất của ta……” Thanh niên Voldemort vang lên, gần như nỉ non, thậm chí có cảm giác dịu dàng đến mức làm người ta nôi da gà kinh dị, “Chẳng lẽ ngay cả mi cũng muốn phản bội ta sao? Mi làm giáo sư ở Hogwarts sao? À, ta nhớ rõ, thiên phú độc dược của mi thật sự là kinh người.”
Snape không thay đổi sắc mặt mảy may, đũa phép vẫn không nhúc nhích chỉ vào Voldemort thanh niên. Làm một Slytherin, những lúc thủ hộ trân bảo của mình, có thể trở thành chiến sĩ kiên định nhất!
Tiếp theo ánh mắt Voldemort xẹt qua hắn, nhìn về phía ba phù thuỷ nhỏ đằng sau, “Muggle đê tiện!” ánh mắt đỏ mang theo khinh thường không chút nào che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038148/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.