Ngày hôm sau chính là 25.08, Lucius thông qua mạng Floo đi tới nhà Snape, Snape cùng Hugh đang vừa chờ vừa đọc sách, trên bàn là trà Phổ Nhị toả mùi thơm ngát.
Nhìn thấy ông đến, Snape khép lại quyển sách trên tay, vỗ vỗ vai Hugh, “Đi thôi.” Hugh để sách của cả hai lên giá sách.
Lucius nhếch một bên mày với Snape, “Severus, không phải cậu định nói cho tôi là cậu định dẫn cậu White cùng đi?” Đây không phải là tác phong của Snape.
“Làm sao? Không được?” Snape hỏi lại, Hugh đi về phía hắn. Lucius nhíu mày, “Severus, rất nguy hiểm, cậu White cũng không có cũng đủ năng lực tự bảo vệ mình.”
“Tôi sẽ bảo vệ em ấy.” Snape thản nhiên nói, “Cần đi thôi.” Quý tộc bạch kim mím đôi môi mỏng duyên dáng, không nói thêm gì nữa.
Ba người độn thổ đến Little Hangleton, Hugh cố nén xúc động muốn nôn, không muốn Snape lo lắng vì mình. Bên môi có một lọ độc dược màu lam, Hugh quay đầu nhìn, Snape mím môi không nhìn về phía cậu. Hugh tiếp nhận uống một hơi cạn sạch, cảm giác buồn nôn biến mất rất nhanh.
Nhà cũ gia tộc Gaunt ở trên đồi, thoạt nhìn rách nát không chịu nổi. Ba người dọc theo con đường nhỏ cỏ dại mọc đầy đi lên trên, rất nhanh toàn cảnh nhà cũ Gaunt đã ánh vào mắt.
Căn nhà không quá lớn, âm u, có cảm giác biến hoá kỳ lạ, cánh cổng cong vẹo bẩn thỉu, chốt cửa lung lay sắp rụng, bên trên có một cái rắn chết khô quắt. Mắt con rắn mở to, màu xanh lạnh lẽo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038123/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.