Ngày hôm sau, Lucius lại đến nhà Snape. Lần này là tới làm công chuyện, Snape cùng Hugh cứ cho rằng chỉ có Lucius đến. Ai ngờ đi xuống lầu thì thấy đứng sau lưng Lucius thừa ra con rồng nhỏ bạch kim Draco cùng con rắn nhỏ mắt xanh Harry, sắc mặt Snape nhất thời đen sì.
“Lucius,” Snape miễn cưỡng nuốt nọc độc bên miệng trở lại, hung tợn trừng mắt nhìn con rắn nhỏ mắt xanh nào đó một cái, “Vào thư phòng.”
Tộc trưởng Malfoy ở một trình độ nào đó được coi là e sợ thiên hạ bất loạn, đeo nụ cười giả tiêu chuẩn đi lên cầu thang, khi đi qua bên người Hugh thì cong môi cười ái muội với cậu, Hugh không khỏi đỏ mặt, cảm giác giống bị nhìn thấu gì đó vậy.
Snape sắp đi vào thư phòng nhìn lại, thấy một màn như vậy, ánh mắt biến đổi, sắc bén cảnh cáo con khổng tước bạch kim lẳng lơ kia, “Lucius Malfoy, thu hồi ngay nội tiết tố loạn phát khắp nơi của anh, nơi này không ai thưởng thức cái dáng hình õng ẹo của anh! Lăn lên đây! Nếu không tôi không ngại ném anh vào trong lò sưởi, thuận tiện phong bế mạng Floo với trang viên Malfoy!”
Lucius giả bộ đau lòng, “Ôi, Severus, sao cậu có thể nói về bạn của cậu như vậy? Thật sự là khiến tôi đau đớn!” Snape khinh thường hừ lạnh, “Tôi tự nhận không có năng lực làm trái tim cao quý của tộc trưởng Malfoy, đình chỉ ngay cái giọng nói không bệnh vẫn rên rỉ của anh lại, không cần khiêu chiến giới hạn nhẫn nại của tôi!”
“Được rồi.” tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038119/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.