Nói thật thì, buôn bán ở giới phù thuỷ thật sự không phát đạt lắm, mấy cái nhà hàng ở đây không thể nào lọt vào mắt xanh của vị đã từng là bếp trưởng nhà hàng 7 sao như cậu. Hugh muốn mang Snape tới giới Muggle, nhân tiện mua một ít nguyên liệu nấu ăn chuyên phân phối ở những con phố riêng biệt, nhưng cái này phải được Snape đồng ý.
Nhưng Hugh cũng biết Snape rất chán ghét Muggle, cậu không biết nếu mình nói ra lời đề nghị này có thể khiến cho Snape tâm tinh vốn không tốt lại càng thêm hay không.
Hugh đứng trước cửa trù trừ, Snape đã bước ra cửa quay đầu, cau mày, “Sao lại không đi?” Hugh vội vàng gật đầu, bắt lấy tay hắn, bước nhanh theo.
Vẫn là không nói thì tốt hơn, khó lắm mới đi ra ngoài một chuyến.
Cước bộ vừa miễn cưỡng đuổi kịp Snape, chợt nghe giọng nói trầm thấp dễ nghe thản nhiên: “Em muốn đi thế nào?” Bàn chân đang nhấc lên ngừng lại — không nghĩ tới hắn lại biết tâm tư của mình.
Nếu không nói rõ chính là làm kiêu, Hugh ngừng cước bộ, cầm giấy bút viết: “Sev, em muốn tới Luân Đôn Muggle mua đồ, có thể chứ?”
Snape hơi nhíu mày, Hugh nắm chặt quyển sổ, có chút khẩn trương nhìn hắn.
“Được.”
Hugh đã chuẩn bị tốt nghe cự tuyệt, Snape lại ngoài ý muốn đã đáp ứng, khiến cho cậu lập tức giật mình, sau đó lộ ra nụ cười vô cùng sáng lạn.
Snape nuốt xuống thói quen muốn phun nọc độc của mình– quên đi, có thể làm cho đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038093/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.