Gần một giờ sau, Hugh rốt cục được bà Pomfrey cho phép ra khỏi bệnh xá, ngoài cửa nam nhân tóc đen áo đen cao lớn chờ đằng sau cây cột.
Giáo sư đang đợi cậu sao?
Hugh nhãn tình sáng lên, vui vẻ chạy tới, đứng trước mặt hắn, ngửa đầu nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui sướng không chút nào che dấu.
Snape trong mắt toát ra một tia dịu dàng, sờ sờ đầu nhỏ của cậu, “Đi thôi.” Hugh cảm thụ được xúc cảm ấm áp trên đỉnh đầu của mình, hai má phấn hồng, nhẹ nhàng gật đầu.
Giáo sư Snape đối với cậu dịu dàng quá nha! Hugh cảm thấy mười mấy tiếng đồng hồ từ lúc cậu tỉnh lại giống như một giấc mộng vô cùng đẹp, khiến cho cậu có cảm giác hạnh phúc đến muốn chết rồi.
“Giáo sư, em làm bữa sáng cho thầy được không?” Hugh giơ quyển sổ lên cao, vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.
Snape vốn bận tâm cậu mới từ bệnh xá đi ra, không muốn cậu mệt nhọc, nhưng nhìn đến bộ dáng thấp thỏm kia, lại không đành lòng đả kích vẻ tích cực của cậu, “Ừm, ta đi cùng trò tới phòng bếp.”
Hugh cảm thấy mình sung sướng đến sắp bay lên rồi, giáo sư Snape không chỉ nguyện ý ăn bữa sáng cậu làm, còn muốn đi cùng cậu tới phòng bếp! Kể cả trong giấc mơ đẹp nhất cũng không có loại cảnh tượng này.
Hôm nay nhất định là ngày may mắn của cậu! Hugh khẳng định mà nghĩ.
Hai người đi vào phòng bếp Hogwarts, các gia tinh bắt đầu thét chói tai.
“Ngài phù thuỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038081/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.