Snape từ trước tới nay đều không tổ chức sinh nhật, bởi vì không ai nhớ rõ, ngay cả chính hắn đã sớm quên có ngày này. Nhưng Hugh không những đi hỏi bà Pomfrey, còn dụng tâm nhớ kỹ, hơn nữa hao hết tâm tư vì sinh nhật của hắn.
Ăn xong mì trường thọ, Hugh còn dặn riêng Snape buổi tối nhất định không cần tới sảnh đường ăn tối, bộ dáng chờ mong lại có chút đắc ý nhỏ đáng yêu làm cho Snape trong lòng hơi hơi xao động.
Khi Snape dạy xong lớp độc dược của Slytherin cùng Gryffindor trở lại hầm, Hugh vừa mới đặt món ăn cuối cùng lên bàn. Buổi chiều cậu không có tiết.
Snape nhìn bóng dáng mảnh khảnh bận rộn trước bàn ăn, sườn mặt hướng về phía hắn, bên trên nhợt nhạt đỏửng, ngực không hiểu sao trướng lên, như thể có gì đó sẽ phá kén chui ra.
Lúc này, Hugh đã phát hiện hắn về, xoay người cười với hắn.
Snape cởi áo khoác ra, Hugh rất tự nhiên tiếp nhận rồi treo trên giá cạnh cửa, sau đó viết gì đó vào sổ tay, đi qua đi đưa cho Snape, “Giáo sư, thầy trước đi tắm nước ấm cho đỡ lạnh.”
Snape gật gật đầu, đi vào phòng ngủ.
Hugh lại bỏ thêm thần chú giữấm vào đồ ăn trên bàn, sau đó ngồi một bên chờ Snape đi ra.
Hai mươi phút sau, Snape một đầu tóc đen dán sát vào mặt [Sâu: Hugh cấm hắn sử dụng chú làm khô] đi ra, thấy Hugh ngồi trên ghế lắc lư đôi chân, trên mặt lộ vẻ ngọt tươi cười.
Snape kéo ghế dựa ra ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038076/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.