Rất nhanh, Giáng sinh sắp tới gần.
Tháp Ravenclaw.
“Hey! Owen, năm nay cậu có về nhà không?”
“Đương nhiên! Chẳng lẽ cậu không muốn gặp lại ba mẹ thân yêu sao?”
“Không, tôi chỉ rất nhớ pho-mát mà mẹ làm cho thôi, chẹp, thật là ngon cực kì! Jim, nếu ngày nghỉ cậu tới nhà tôi, cậu sẽ không thất vọng đâu.”
“Đây là vinh hạnh của tôi.”
Ở Ravenclaw, hay toàn bộ Hogwarts nơi nơi đều có thể nghe được những đoạn đối thoại tương tự, khác nhau chỉ là cách đặt vấn đề có hàm súc hay không.
Một lần Hugh ở trên hành lang nghe được hai con rắn nhỏ Slytherin bàn chuyện nghỉ lễ Giáng sinh, Hugh khẳng định, cậu hoàn toàn không thể hiểu nổi mấy cách nói lòng vòng của quý tộc.
Trước khi tan học lớp lịch sử pháp thuật 5’, cứ như có ước định trước, cả lũ ưng con và lửng con đang tám chuyện, ngủ gật, đọc sách, ngẩn ngơ, bỗng ngồi thẳng người, ánh mắt sáng ngời nhìn giáo sư Binns còn đang lơ lửng trên bục say mê giảng bài.
Thấy cảnh này, Hugh tỏ vẻ giáo sư Binns công lực cường đại, vô cùng có định lực.
Dưới sự chờ đợi của nhóm động vật nhỏ, tiếng chuông rốt cục vang lên, cả đám chen chúc mà ra.
Hugh chậm rãi thu thập đồ đạc, đem chúng nó thu nhỏ lại, cười với giáo sư Binns vẫn chưa rời khỏi bục giảng. Giáo sư Binns nửa trong suốt giống như thẹn thùng, quẫn bách mà cẩn thận nhìn cậu vài lần, lui về phía sau nhập vào bức tường.
Hugh đi ra khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phu-thuy-cam-ach-vu-su/2038055/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.