Voldemort chậm rãi đi đến trước mặt Bellatrix. Vẫn là dáng người thon dài trong trí nhớ, vẫn là diện mạo tuấn mỹ ấy nhưng ở hắn lại tản ra hơi thở lạnh như băng khiến người ta sợ hãi. Voldemort ngẩng đầu, khẽ gợi lên khóe miệng: "Rốt cuộc cũng bắt được em rồi, Bellatrix thân yêu của tôi. Em trốn cũng lâu lắm, tôi có nên khen em thông minh không?"
Dựa vào tường, âm thầm ngưng tụ một ít pháp thuật, Bellatrix cố ý kéo dài thời gian: "Anh làm thế nào mà tìm được tôi?"
Nhìn thấu được ý định của cô, Voldemort lại không chút nóng nảy: "Ngoài mặt thì có lẽ em sẽ đến Đức tìm gia tộc Ludwig che chở. Nếu như em vắng mặt dù chỉ một lát(?),trước khi đến được Đức, tôi đã bắt được em ngay, em lại không thể vạch đường chạy rõ ràng, chính xác như thế để tôi bắt được. Về phần em cố ý tung hỏa mù đến Pháp, hoàn toàn không có khả năng, dấu vết để lại rõ ràng như thế, tuyệt đối không phải do em sơ sẩy, chỉ có thể là em cố ý để lại. Lừa phù thủy hắc ám đi theo cái bẫy của em, em lại chạy đến nhưng nơi hệ thống phù thủy không mấy phát triển để trốn, tung tích được che giấu rất thuận lợi."
Thấy Bellatrix chỉ lặng yên nghe mà không nói một lời, Voldemort thản nhiên nói tiếp: "Nhưng em cũng không lập tức rời đi được, bởi vì cho dù em dùng phương thức của Muggle, vẫn có khả năng bị phù thủy truy vết bám theo. Cho nên khả năng lớn nhất, là em sẽ ẩn cư ở nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-phan-boi/1177386/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.