Severus Snape vốn không muốn thừa nhận, nhưng lúc gã thấy Kurt Gaunt khiêu vũ cùng Harry, gã phải thừa nhận gã ghen tị.
Đúng vậy, ghen tỵ. Gã dĩ nhiên sẽ sản sinh tâm tình ghen tỵ. Hâm mộ Kurt Gaunt có thể cùng Harry khiêu vũ, phẫn nộ Harry nhẹ dạ dễ tin người. Nhưng mà gã càng căm hận mình chỉ có thể âm thầm nhìn, không thể tiến lên ngăn cản.
Snape đè ép tức giận trong lồng ngực, cuối cùng vẫn ẩn lui vào trong bóng tối. Gã sợ nếu gã không rời đi gã sẽ giận đến bùng nổ.
Cũng không biết đi bao lâu, lại thấy trong bụi hoa cái đầu bạch kim, thanh âm khàn khàn dọa người. "Draco Malfoy."
Draco cuống quít đứng lên, xoay người nhìn về phía Snape."Xin chào giáo sư."
"Trò ở đây làm gì?" Snape nói rồi, nheo mắt nhìn cái cằm xanh tím hơi lộ ra của Draco. "Cằm của trò làm sao vậy?"
Draco sờ cằm một chút, "Không cẩn thận té lộn mèo một cái thôi ạ."
Snape từ trong lỗ mũi "Hừ" một tiếng, căn bản không tin lời của anh, bất quá cũng lười quản, cất bước trực tiếp rời khỏi, một bộ dạng "Lười xen vào việc của người khác".
Draco thở phào nhẹ nhõm, ngồi trở lại bụi hoa. Ngay sát bên tay vang lên tiếng gió, đưa tay nắm cái tay đánh lén anh. "Đừng náo loạn Harris."
"Ai náo loạn." Harris tức giận rút tay về, "Rõ ràng là anh một mực náo loạn."
"Em nếu như không thèm để ý sao phải từ trường phù thủy và pháp sư của Mỹ chuyển tới Hogwarts, cũng không bỏ xuống được."
Harris trầm mặc xuống, "Tôi chỉ muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-nhom-nguoi-theo-duoi-harry/997892/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.