Mấy ngày tiếp theo, cuối cùng giáo sư Snape đã thu liễm lại, điều này làm cho tâm hồn và thể xác mệt mỏi của nhóm học sinh Gryffindor có thể nhẹ nhàng thở ra.
Dumblrdore cũng công khai bày tỏ với Snape, muốn cấm túc thì cứ cấm túc, nhưng không cần phải cấm túc đến hết học kỳ.
Harry cảm thấy hơi tiếc nuối, nhưng cũng không thấy có chút bất ngờ với kết quả này.
Không nói đến việc Dumbledore bất công, mấy ngày nay Harry vẫn luôn bị cấm túc đến khuya, kiệt sức rồi thì về ngủ, không dư sức để đi soi đêm. Tự nhiên không thể hoàn thành kế hoạch tỉ mỉ mà Dumbledore chuẩn bị.
Thời gian kết thúc học kỳ đến gần, Dumbledore đương nhiên sẽ rất gấp.
Sau ba bốn ngày hủy bỏ cấm túc, Harry tỉnh lại thì thấy Áo khoác Tàng hình của Potter trên đầu giường. Phía trên còn có một tờ giấy, được viết bằng dòng chữ vô cùng quen thuộc: Cha của con để lại cái này cho ta giữ trước khi qua đời. Đã đến lúc nó được trả về cho con. Hãy biết cách tận dụng nó.
Harry hiểu rõ, thời cơ đã tới.
Cho dù cậu rất ghét lén lút đi soi đêm, điều làm cậu liên tưởng đến tổ bốn người của lão già Potter. Cậu vẫn phải tham gia kế hoạch.
- -- nhưng khác với khi còn làm giáo sư, vô số lần tuần tra lâu đài vào ban đêm.
Lâu đài ban đêm thoạt nhìn thật âm trầm lại xa lạ, khá khác so với ban ngày, khi cái bức tranh đều đã gật gù ngủ hết. Những cảnh này Harry đã nhìn đến chán.
Toàn thân cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-khi-giao-su-xuyen-thanh-harry/534049/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.