Snape bước đi nhanh, áo choàng đen quay cuồng.
Hắn nghĩ đến lời nói có chút trầm trọng của Dumbledore vừa rồi, nghĩ tới liền cong môi, lộ ra một nụ cười chăm chọc.
Nói hắn ngày thường chú ý nhiều một chút?
Chẳng lẽ muốn coi hắn giống như là mommy, lời ngon tiếng ngọt an ủi Harry · bé cưng · thẹn thùng · Potter sao? (chổ này tác giả chơi tiếng Anh luôn đó!)
Quẹo qua một ngã rẽ, Snape bỗng nhiên dừng bước chân lại, từ trên cao nhìn xuống cửa sổ trước mặt.
- -- Ánh sáng mặt trời chiếu lên trên khung cửa sổ, vầng sáng khắc lên mảnh pha lê tạo thành khung cảnh mờ ảo, nhưng vẫn đủ rõ để nhìn thoáng quá phía đất trống bên ngoài.
Xa xa, Hagrid đứng trước căn nhà nhỏ. Bé cưng mà hắn nhắc đến nãy giờ đang đi về hướng của lâu đài.
Cậu chỉ có một mình, sắc mặt cực kỳ không ổn, lơ đi tất cả lời chào hỏi bản thân trên đường.
- -- Thật là cảm động. Chắc là vừa mới nghe xong chiến công vĩ đại của cha mẹ.
Snape khịt mũi coi thường, liền thấy tên nhóc tóc đen đọt nhiên ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía cửa sỗ này.
Trong lòng hắn giật mình, theo bản năng lùi về sau vài bước.
Nhưng Snape lại lập tức nghĩ đến --- dù thì lực có tốt đến mấy thì cũng không thể từ một khoảng cách xa như vậy nhìn thấy hắn ngay cửa sổ lâu đài.
Huống hồ, tại sao hắn phải trốn?
Snape hừ một tiếng, xoay người rời đi.
- -- cũng không biết là ai đang cười ai.
Tâm tình Harry phi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-khi-giao-su-xuyen-thanh-harry/534037/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.