Cả hai xoay người rời đi, ngay lập tức nghe thấy một tiếng "Rầm" từ phía sau.
"Giáo sư Lockhart! Người có sao không!" Hermione cả kinh hét lên.
"Không, không sao hết --- không cần lo lắng, Granger, chỉ là có hơi đau." Lockhart chật vật đứng lên, mỉm cười với một bên mặt xanh tím.
"Rầm!"
"Giáo sư Lockhart!" Hermione càng lo lắng.
"Không có việc gì --- chỉ là, ha ha, không đứng vững! Không có sao đâu, cô bé ngốc." Nụ cười trên mặt Lockhart có chút không giữ được, đau đến nhe răng nhếch miệng, vừa rồi hắn ngã đến trên má có hai vết bầm xanh tím đối xứng hoàn mỹ.
Harry thả lỏng mày, có chút chột dạ ngẩng đầu nhìn biểu cảm bản thân.
Giở trò chơi xấu trước mặt một phù thủy thông thạo ma thuật hắc ám, Harry thật sự không tin không bị phát hiện.
Nhưng điều làm cậu yên tâm chính là, Snape chỉ quay đầu lại nhẹ nhàng bâng quơ nhìn thoáng qua, cười nhạo một tiếng, không nói bất kỳ điều gì liền tiếp tục rời đi.
Harry cảm thấy vi diệu --- nói không chừng lần này cậu mà trả thù mãnh liệt, dù cho bản thân có phát hiện cũng sẽ làm bộ như mù tạm thời.
Không thấy sắc mặt hắn đã hòa hoãn không ít sao?
Nhắc mới nhớ, văn phòng của Lockhart ở lầu hai lâu đài, nên họ phải đi xuống hai tầng lầu mới có thể đến được hầm. Harry thật sự hoài nghi sau khi Snape dạy hai tiết độc dược xong, rốt cuộc là 'tiện đường' thế nào mới có thể đi ngang qua lầu hai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-khi-giao-su-xuyen-thanh-harry/3708887/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.