Sang năm thứ hai, Harry gia nhập vào đội Quiddtich của Nhà, trở thành một Tầm thủ. Điều này hoàn toàn như Snape đã dự kiến. Giáo sư McGonagall mà không cần Harry gia nhập đội bóng thì mới là chuyện lạ đấy nha.
Vì mục tiêu đoạt Cúp Quidditch về cho Nhà, Giáo sư McGonagall sẽ dùng đủ mọi cách, thậm chí là không từ thủ đoạn để tạo cho đội bóng Nhà mình có được đội hình mạnh nhất. Cũng tức là, bà đã đề cử cậu nhóc tóc đen vào vị trí Tầm thủ quan trọng nhất, bất chấp những lời xì xồ bàn tán này nọ.
Kể ra mà nói, Giáo sư Độc Dược học cũng bội phục sự dũng cảm của Bà Giáo nghiêm trang kia nhiều lắm, vì nếu lỡ Harry có sai sót gì đó là thôi xong, đi tong luôn ước mơ đoạt Cúp Quidditch. Quả nhiên, Giáo sư McGonagall không hổ là Chủ nhiệm nhà Gryffindor, bởi có được mấy ai dám ra một quyết định mạo hiểm như thế chứ?
Bội phục thì bội phục thật đấy, nhưng hắn vẫn không thể không nghiến răng nghiến lợi ngứa ngáy đối với chuyện này được.
Từ lúc cậu nhóc trở thành Tầm thủ Quidditch cho đội bóng Nhà rồi, thời gian rảnh rỗi của nhóc nhanh chóng tuột dốc không phanh. Đội trưởng đội Quidditch Nhà Gryffindor là một kẻcó tình yêu Quidditch cực kì cuồng nhiệt. Lần nào huấn luyện cũng vậy, anh luôn bắt cách thành viên trong đội phải tập đến khi mệt rã rời mới chịu tha. Mà Harry đương nhiên không ngoại lệ. Và kết quả của việc đó đương nhiên là, cứ mỗi lần Harry lết được cái thân còm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-if/2458401/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.