Thời gian cứ êm ả trôi như thế... Harry rất thích cảm giác an nhàn trong thời gian nghỉ lễ, ngày ngày ngồi tựa vào lòng Giáo sư Độc Dược học đọc sách, hoặc là ngồi lặng yên nhìn người lớn tuổi hơn làm việc. Chính tại nơi đây, nhóc tìm được bến đỗ cho riêng mình.
Nhưng thời gian lại trôi đi quá nhanh, chẳng mấy chốc mà học kì mới đã tới.
Harry thấy có đôi chút không cam nguyện cho lắm, bởi sau khi về trường rồi, nhóc không thể kề cận bên Sev cả ngày được. Nhưng đồng thời nó cũng vui lắm, nó rất vui khi gặp lại những người bạn học đã lâu không thấy mặt.
Tỷ dụ như, Hermione và Ron.
“Lâu không gặp cậu rồi, Harry!” Cô bé tóc nâu và cậu nhóc tóc đỏ vừa bước ra khỏi cỗ xe ngựa lập tức ôm chầm lấy cậu bạn tóc đen.
“Nghỉ lễ vui chứ cậu?” Harry cười hỏi.
“Vui, cảm ơn món quà cậu tặng mình nha.” Dường như Hermione hễ nhắc đến sách là lại sáng mắt lên đầy thích thú, “Quyển sách kia quá tuyệt vời!”
“Hộp chocolate ếch nhái của cậu cũng đâu kém gì.” Cậu bé tóc đen nhẹ nhàng đáp, phần quà đó nó ăn nhiều đến độ Sev phải tính đến nước tịch thu lại, miễn cho nó khỏi bị sâu răng.
“Nhắc đến chocolate ếch nhái, tớ cũng phải cảm ơn cậu nha, bồ tèo!” Ron cười toe toét, “Nhờ cậu mà tớ đã có thêm được một tấm thẻ mà mình đã tìm lâu lắm nhưng chẳng thấy đâu hết.”
Bỗng nhiên cô bé tóc nâu cắt ngang cuộc trò chuyện đang vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-if/2458395/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.