Sirius cẩn thận khóa kỹ cửa, rồi ngồi trên ghế dựa, lò sưởi vang lên tiếng tí tách nhưng anh hoàn toàn không để ý.
Không thể nói rõ là lần thứ mấy, dường như sau khi anh trở về từ Hogwarts tinh thần anh kém đi nhiều, không nói tới việc thường xuyên mệt mỏi muốn ngủ, sau khi tỉnh lại thì luôn mơ hồ không có ấn tượng, chỉ như mơ một giấc mơ mà không có gì xảy ra vậy.
Sirius vừa dùng tay xoay chiếc nhẫn bên tay kia vừa theo thói quen thì thào, “Cha, nếu ngài còn sống…”
“Sirius,” Một linh hồn màu trắng đục đột nhiên xông ra khỏi nhẫn, lờ mờ không rõ lắm, “Cha nghe thấy con.”
“Cha,” Bất ngờ là, Sirius không hề do dự chấp nhận linh hồn này là cha mình, “Dường như con có chút vấn đề.”
“Đừng lo lắng, con trai của cha, con chỉ quá mệt mỏi thôi.” Linh hồn màu trắng đục mang theo sự an ủi, “Nghỉ ngơi một lát đi, cha ở đây.”
Được linh hồn an ủi, Sirius lại khép mắt, “Đừng rời bỏ con, cha à.” Anh yếu ớt nói, Sirius biết, không phải mỗi lần gọi về đều có thể gọi được cha của mình.
“Đương nhiên rồi, con trai của cha.” Tuy không thấy rõ hình dáng nhưng dao động đến từ trong huyết mạch khiến Sirius yên lòng. Anh ép mình nhắm mắt lại, anh đã quá có lỗi với cha, hiện tại trong hoàn cảnh sống khó khăn này cũng chỉ có cha bằng lòng làm bạn với anh, anh thật sự không thể yêu cầu quá nhiều.
Ngay khi tiến vào Azkaban, Sirius kiêu ngạo, anh báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/3224991/quyen-3-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.