Nói gì thì nói Gellert cũng là một Chúa tể Hắc ám, bối rối một lúc thì ông nhanh chóng bình tĩnh lại. Lucius và Snape đã gián tiếp khẳng định ông, Draco và Aquila cũng đã có thể nhận ra ông, mà ngay cả Thánh Đồ, phần lớn cũng biết Nurmengard có một “Kim ốc tàng Kiều”, hiện tại không phải là vấn đề Abra có đồng ý hay không, mà là cậu chỉ có thể chấp nhận.
“Một lần nữa giới thiệu, Gellert Grindelwald, người nước Đức.” Ông như không để ý mà giơ tay một cái, Bryce xuất hiện.
“Chúa tể, nghe theo phân phó của ngài.” Bryce nho nhã lễ độ, anh ta là người thứ nhất biết Abraxas “tỉnh lại”, cái xưng hô “hoàng hậu” cũng được anh hô lên, hiện tại anh chỉ có thể hy vọng chúa tể sẽ không tính sổ mình, vì vậy thái độ cũng càng thêm cung kính.
“Đi lấy những “tờ báo” mà các ngươi đã tổng kết vài năm lại đây, nhớ kỹ, lấy thứ ngươi nên lấy.” Nói đến phía sau, Gellert đột nhiên nghĩ tới “sự điên khùng” của Thánh Đồ, nếu để Abra thấy ảnh chụp toàn thân của mình, khụ khụ, thật sự là tới Merlin cũng không nói rõ được.
“Chúa tể? Xem ra, phù thủy trắng vĩ đại nhất cũng không phải như lời đồn?” Abraxas nhướn mày, khóe miệng lộ ra nụ cười chỉ có ở nhà Malfoy.
“Ưm…” Gellert hơi xấu hổ, nghĩ đến người trước mắt sớm hay muộn cũng sẽ biết chuyện tình ngày xưa của mình, Gellert đã hận không thể lùi thời gian lại, hơn nữa nhìn Abra chọn mi nhìn mình, Gellert chợt hiểu được một từ – kinh diễm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/3224941/quyen-2-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.