Sau khi tỉnh Snape đưa tay lên chạm vào bụng mình, đây đã là phản ứng bản năng của anh mấy tháng nay, nhưng lần này, không có gì, không có gì cả… Anh mở bừng mắt, hoàn toàn không quan tâm cơ thể mình đang kêu gào biểu tình – dựa vào tình trạng cơ thể đặc biệt, bác sĩ Edward không đề nghị anh sử dụng quá nhiều độc dược.
“Nào… Sev, cưng à, đừng lo lắng.” Người bên kia phòng phát hiện ra động tác anh thì nhanh chóng tới gần, dùng tay giữ chặt Snape, “Tôi ở đây, yên tâm, mọi chuyện đều ổn.”
Snape căng thẳng rồi chậm rãi được sức mạnh quen thuộc an ủi, anh thở ra một hơi, nếu y ở đây thì sẽ không có vấn đề gì, “Luci…” Anh chậm rãi nhắm hai mắt lại, chậm rãi nghiêng người về sau, Lucius rất phối hợp mà đặt gối phía sau lưng anh.
“Sao anh lại tới đây?” Đương nhiên không phải Snape không quan tâm con mình, nhưng nếu Lucius ở đây thì anh không cần lo cho sự an toàn của con nữa, mà an nguy của Lucius quan trọng hơn.
Lucius khẽ nở nụ cười, mái tóc dài bạch kim của y bay bay ở hai bên mặt y, không tự chủ được, y tới gần bạn đời nhà mình, thành kính đặt một nụ hôn trên trán người ấy, “Cám ơn em, Sev của tôi.”
Snape đỏ mặt, anh muốn lớn tiếng châm chọc Lucius dám coi mình là con gái! Xem lời y nói đi, cái gì vậy?! Nhưng sự cảm kích, bình yên và toàn tâm toàn ý truyền tới từ linh hồn Lucius, Snape không nói nên lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/3224936/quyen-2-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.