Merlin ơi, đã dùng bao nhiêu hoa hồng vậy là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Snape, tiếp theo, thảo nào sở thích Dumbledore kỳ lạ như thế, không ngờ Chúa tể Hắc ám đời trước cũng không tốt được phần nào?
Cũng khó trách Snape nghĩ vậy, giữa trận pháp đặt quan tài thủy tinh ấy là đặt một lớp hoa hồng thật dày, dựa vào độ tươi thì tuyệt độ là vừa mới hái vào sáng sớm nay, nhìn nhìn bề ngoài bóng loáng của quan tài, Snape có thể nghĩ ra đó là do mỗi ngày đều có người chà lau. Snape nhìn Chúa tể Hắc ám một cách kỳ dị, sức mạnh mức nào mới khiến Chúa tể Hắc ám đời trước “yêu” một người ngủ say thế này chứ.
Gellert bị ánh mắt thẳng thắn của Snape nhìn hơi hơi xấu hổ, nhưng ông cũng chỉ hiểu đó là do con cháu biết chuyện người lớn chứ không phải lớp hoa hồng thật dày chung quanh quan tài thủy tinh!
So sánh mà nói, thì vương miện bên trận pháp kia có vẻ nhỏ nhoi hơn, đơn độc một mình quá đáng thương, nhưng khi mắt bậc thầy độc dược nhìn vào trung tâm, nơi đó chính là thủy tinh xanh!
“A, Severus, lần trước Lucius đến chúng ta đã biết Trường Sinh Linh Giá có trợ giúp với tình trạng của Abra, khi Lucius đi, ta đã thử đưa vương miện tới gần Abra, quả nhiên dao động bên trong tăng mạnh, đương nhiên ta không trực tiếp đặt lên, một Trường Sinh Linh Giá của một thằng nhóc con nào đó tại sai có thể đặt lên người Abra chứ…” Chúa tể Hắc ám nói không ngừng nghỉ.
Snape
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/3224929/quyen-2-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.