Không mừng rỡ như điên giống Lucius, sau khi tức giận qua đi thì Snape hơi ngạc nhiên.
“Hiện tại đúng là giai đoạn nguy hiểm nhất, cảm xúc đừng nên dao động quá lớn, phải nghỉ ngơi thật tốt, đàn ông mang thai không thể so với người khác, phải chú ý tới mọi việc nhiều hơn, còn độc dược thì tuyệt đối không thể làm…” Bác sĩ đưa ra một ít lời khuyên theo chức trách, Snape hoàn toàn không nghe thấy, Lucius thì khẩn trương ghi nhớ tất cả, nhìn tư thế y, nếu không phải bây giờ không thể quá mức tuyên dương thì Lucius hận không thể trực tiếp đưa bác vĩ này về biệt thự Malfoy, chăm sóc 24/24.
Dù là vậy, sau khi trở lại biệt thự Malfoy, Snape vẫn hơi ngơ ngẩn. Lucius cũng có thể hiểu, dù cho phù thủy nam nào đột nhiên biết mình mang thai đều không thể chấp nhận ngay, vì thế y cũng bằng lòng cho bạn đời mình một ít thời gian, “Tyty, mang trà bánh đến, và…” Lucius lén liếc Snape một cái, “Một lọ đường nữa.”
Đợi mùi vị hồng trà quen thuộc tràn ngập thì Snape mới tỉnh táo lại một chút, nhưng anh thấy Lucius bưng hồng trà rồi đặt một ly sữa vào tay mình.
Snape bị nhắc nhở tới “tình trạng đặc biệt” của mình, trong nháy mắt muốn ném cốc đi nhưng rất nhanh anh khống chế cảm xúc, vừa rồi anh có loáng thoáng nghe bác sĩ nói, tức giận không tốt cho đứa nhỏ.
Snape mất tự nhiên đưa sữa tới miệng, rồi cảm thấy thiêu thiếu gì đó, nhìn sang lọ đường kia… dù trong lòng Snape cảm thấy phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/3224927/quyen-2-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.