Quả nhiên dù là đâu chỉ cần có Potter thì đều là tai nạn, Snape vừa đi trên hành lang vừa căm giận nói trong lòng.
Anh đẩy cửa phòng học độc dược ra, một mùi thảo dược và mùi đặc biệt khi điều chế nháy mắt tràn vào cơ thể, Snape gần như theo bản năng nheo mắt lại – từ khi anh trở thành du hồn, đã bao nhiêu năm rồi chưa từng ngửi được mùi vị của bạn mình. Dù là thời thiếu niên cô độc hay là thời thanh niên huy hoàng ngắn ngủi, thậm chí là kiếp sống gián điệp hai mang không có thiên lý mười mấy năm, chỉ có người bạn này vẫn trung thực làm bạn bên mình, không rời khỏi, không phản bội.
Gần như trong chớp mắt, Snape đã quyết định: dù trả giá hết thảy cũng không thể lừa dối người bạn này của mình. Là một bậc thầy độc dược tiêu chuẩn, Snape đều gần như cố chấp với độc dược mình sản xuất ra.
“Chào các trò.” Giọng nói hiền hòa của giáo sư Horace Slughorn vang lên trong hầm, lão béo xuất thân từ Slytherin này quả nhiên có tài năng, nhưng tính cách quá mức cẩn thận và phù phiếm làm ông ta cũng không có vẻ lấy lòng trong giới quý tộc.
Hừ, Snape hừ mũi, ông già gian xảo này có thể bình an sống qua hai trận chiến, có thể thấy được ông ta cũng có bản lĩnh của riêng mình.
Lớp độc dược hôm nay điều chế Dược khư đậu????, tuy Snape khinh thường cái thứ chỉ có tác dụng bề ngoài này nhưng với đa số động vật nhỏ đã bắt đầu trưởng thành, tuyệt đối đánh trúng tâm lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/20591/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.