Sau một trận choáng váng, Snape cảm thấy tứ chi mình lại có tri giác, đúng vậy, tri giác, không phải là nhẹ nhàng khi anh làm linh hồn vài năm kia, mà là có cảm giác nặng nặng khống chế. Nghĩ lại luồng sáng trắng khi mình đụng vào Draco, Snape phát huy đầy đủ rèn luyện gián điệp hai mang hàng ngày của mình – dù anh đã có thể mở to mắt, cảm thấy tứ chi nhưng vẫn nằm im.
Anh đang cảm giác hoàn cảnh chung quanh, anh nằm, chung quanh không có tiếng động nào, Snape giữ hô hấp và nhịp tim của mình vững vàng, đại khái một lúc lâu sau, Snape đoán mình đang ở một mình. Anh mở to mắt, ngạc nhiên phát hiện mình đang nằm trên một cái giường xa lạ mà quen thuộc – là cái giường gỗ ở Spinner’s End khi còn đang đến trường, sau đó khi anh bắt đầu giao dịch độc dược với Lucius thì bị anh đổi.
Tùy tay pháp thuật hiện thời gian, Snape gần như dại ra nhìn cánh tay nhỏ của mình, và cả thời gian xanh mượt trong không khí, 14:28 28/08/1973.
Merlin ơi, cảm tạ kiếp sống du hồn quỷ dị mấy năm trước, phản ứng đầu tiên của Snape không phải nghi ngờ mình có bị ai hãm hại hay không mà là thực sự nhận ra mình trở về quá khứ. Pháp thuật không phải vạn năng, pháp thuật phương diện thời gian và linh hồn đều thiếu hay bị cấm ở giới pháp thuật, cho nên dù là một bậc thầy độc dược, gần như đã đọc hết sách trong Hogwarts, phòng sách gia tộc Malfoy, chủ nhiệm Slytherin cũng không thể giải thích được tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-harry-potter-chi-chuoc-toi/20588/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.