Chương trước
Chương sau
Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)
022 | Kế hoạch xâm lược
"Anh Riddle!" Moody đột nhiên lao tới, tự nhiên chen vào giữa Abraxas và Riddle. 【 Đặc quyền làm em là có thể phá rối tất cả diễm ngộ của anh mình. 】 Một thằng nhóc nghĩ thế, sau đó rất có thâm ý nhìn Abraxas, tiếc là quá có thâm ý, Abraxas không biết gút mắt nhỏ giữa Moody và Riddle chẳng hiểu gì cả.
"Mu? Trời ạ." Riddle giật mình nhìn Moody, một cái tai mèo dễ thương đội trên đầu cộng thêm một bộ gi-lê ôm sát, chân mang da giày đáng yêu, phía sau có một cái đuôi lắc qua lắc lại, tay cũng bị biến thành móng mèo dày cộm. "Anh tưởng rằng em sẽ chọn trang phục ngầu một tí chứ." Ví dụ như hải tặc gì ấy.
"Vốn là vậy." Moody phiền muộn làm dáng, cậu vốn định làm một kỵ sĩ anh tuấn, "Nhưng mẹ em nói em giờ là Hufflepuff, Hufflepuff xưa nay đều là động vật, em phải nhập gia tùy tục."
Thuận theo ánh mắt Moody, Riddle phát hiện Hufflepuff quả thật là thiên hạ của động thực vật, nhưng đều là trang phục rối chính thống, mà cách ăn diện của Moody nói thật giống với sản phẩm tình thú hơn... Ạch... Riddle phát hiện một cái nhãn bé xíu gắn trong tai mèo. 【 Thôi đừng nói cho em ấy biết, bộ đồ này, được mẹ em ấy chuẩn bị từ ba năm trước... 】 Riddle cảm thấy phúc hậu một tí với em trai mình thì tốt hơn. Nhưng bởi vậy có thể thấy, cổ nhân có câu: thà rằng đắc tội tiểu nhân, cũng đừng đắc tội nữ nhân. Nhìn lại y tá trạm xá tương lai đứng giữa bầy rắn Slytherin, cười ôn hòa như Helga • Hufflepuff, khí thế mạnh mẽ như Salazar. Slytherin, hiện nay còn là học tỷ Pobby. Ừ... Thêm một câu nữa, thà rằng đắc tội nữ nhân cũng đừng đắc tội nữ phù thuỷ, đặc biệt là... một bầy nữ phù thuỷ.
Đáng thương Thomas —— vẫn đang bị phi lễ.
Đáng thương Moody —— bị học tỷ Hufflepuff kéo về yêu thương.
Nhìn mấy nữ sinh mon men tới gần mình, Riddle bưng lên nụ cười đại chúng tình thánh, gắng đạt tới tuyệt đối không rập khuôn theo hai người bạn, nhất định phải toàn thân mà lui.
"Thật là nhân tài!" Sheryl nhìn Riddle thành thạo điêu luyện, gật đầu đánh giá.
"Ừ." Abraxas nhìn chằm chằm nụ cười của Riddle.
Thuần khiết tí, cậu ta là định mô phỏng theo nụ cười có lực sát thương cực mạnh với phụ nữ này về ứng phó với mẹ mình.
...
"Tôi nghĩ tôi đã thấy Merlin..." Vũ hội tư gia của Slytherin bắt đầu, bóng của các thân sĩ thục nữ đan xen với nhau, tiến rồi lui giữa sự xa hoa đồi trụy, Thomas cuối cùng đã khôi phục bản sắc nam nhi, xét thấy không lâu trước cậu ta vừa thỏa mãn cặp mắt của mọi người, thế nên hiện tại hành vi tùy ý mặc đồng phục nằm bò ra bàn giả chết trong góc của cậu ta các tiểu quý tộc rất rộng lượng làm như không thấy.
"Vậy Merlin có nói cho cậu biết, nữ thần của đời cậu bao thuở xuất hiện không." Riddle ngồi cạnh trêu đùa, cậu đã thay một bộ lễ phục, cũng không phải là chú trọng việc tham gia vũ hội, chỉ là mua rồi thì phải mặc, đúng không? Chiều cao của con trai thay đổi rất nhanh, đặc biệt là mấy năm này, nói không chừng sang năm cậu đã mặc không vừa nữa rồi. Lễ phục màu đen đơn giản, thoạt nhìn rất giống đồng phục, kiểu hoa văn răng móc màu bạc hoa lệ tăng thêm phần diêm dúa, phối với mái tóc đen đã trở về như cũ, và đôi mắt đỏ do người nào đó quấy rối vẫn còn giữ nguyên, khiến Riddle có một nháy mắt như nhìn thấy Voldemort chân chính, may mắn là không có xuyên việt giả nào nữa, mắt đỏ tuy rằng là tượng trưng cho huyết thống Salazar, nhưng không mang tính duy nhất như Parseltongue, hơn nữa mọi người đều biết đó là sai lầm Thomas quấy rối.
"Riddle, tôi không muốn thấy cậu, chí ít trong hôm nay, cậu là ác mộng của tôi. Ôi ~ Merlin ơi, chính là phong cách này, cao quá trớn." Câu cuối cùng là cho sân nhảy.
"Nếu như cậu ở Gryffindor, cậu sẽ chê chỗ đó thô tục ồn ào, con người luôn không biết đủ." Nhìn các đồng học và học trưởng học tỷ thỏa thích khiêu vũ. "Đối với quý tộc, vũ hội có thể nói là phóng túng duy nhất. Được rồi, không làm phiền cậu nữa, lát nữa cậu có thể bắt đầu tính đến việc chuồn, xét thấy tinh thần tổn thất của cậu hôm nay, sẽ không ai trách cậu vô lễ. Tôi cũng không tìm cậu làm bạn nhảy đâu." Đã cởi đồ ra rồi, vậy miễn đi, ôm một tên đực rựa khiêu vũ nhìn thấy quái quái sao ấy. (Trước tốt xấu ngoài mặt là nữ.) Không phải là mặc đồ nữ sao, nếu không phải cậu ta liều mạng chống cự, cũng không phí nhiều sức như vậy, nhớ năm đó học ở đại học, do là nam nhiều nữ thiếu, giờ sinh hoạt câu lạc bộ, thuyết trình báo cáo gì ấy, không ít lần phải mặc đồ nữ, mọi người rút thăm, luân phiên thay nhau. Khi cô em chơi COSPLAY, còn tới phòng ngủ bọn họ bắt lính nữa đấy. Phù thuỷ quả nhiên là thấy ít nên lạ, được rồi, thời đại này cho dù là Muggle cũng không thoáng như thế.
"Riddle, cậu không khiêu vũ à?" Pallas ra khỏi sân nhảy, mời vị Dark Lord nổi bật danh tiếng này, phải, Dark Lord, bề ngoại hiện tại của Riddle thật là có cảm giác ấy, xòe quạt che khuất vẻ mặt hưng phấn quá phận, nếu không phải thiếu chút sắc bén, nhiều chút lười nhác đặc hữu, vậy quả thật là tiểu Dark Lord rồi, đôi mắt màu đỏ thật xinh đẹp, phỏng chừng sau hôm nay có không ít người sẽ tính đến việc nhuộm mắt.
"Pallas, không phải tôi tự kỷ, nếu tôi vào sân nhảy, lát nữa muốn ra sẽ khó lắm đấy." Nếu là những cô gái khác, phỏng chừng Riddle đã đồng ý, Pallas nằm trong phạm vi người quen, đối với mỹ nhân dã tính đặc biệt này, cậu vẫn rất có thiện cảm.
"Ha hả, được rồi, cậu nợ tôi một lần." Pallas nhìn một hồi rồi ghé lại, "Nhưng cậu cứ đứng ở đây mãi cũng nguy hiểm lắm, trên cái bàn màu đỏ bên kia nhìn như là nước trái cây, nhưng kỳ thực là rượu đấy ~ đây là bí mật nhỏ của Slytherin, năm dưới không được uống, tôi rất mong chờ vẻ mặt quyến rũ mời gợi sau khi say của cậu nên mới cho cậu hay đấy ~ đừng để tôi thất vọng. Phải biết có rất nhiều nữ sinh đang chờ đẩy ngã cậu đó!" Còn có nam sinh nữa, Pallas cười bừa bãi, sau đó thoải mái kéo một nam sinh khác đi khiêu vũ, giữa lúc xoay tròn còn không quên cho Riddle một ánh mắt cổ vũ mang theo khiêu khích.
"Pallas thật là..." Riddle cười khổ, nhưng... nhìn ly nước trái cây trong tay mình, lại nhìn rượu bên kia. Đã lâu không uống. Tuy rằng cậu không phải người thích rượu, nhưng nó cũng là một yêu thích nhỏ của cậu, trước đây cậu rất thích tới quán bar uống một ly Cocktail có độ cồn cao vào những lúc rảnh rỗi. Nhấm nháp mùi vị muôn màu muôn vẻ ấy, không phải nói rượu Trung Quốc không tốt, chỉ là cậu thích cái cảm giác phức tạp thiện biến của Cocktail hơn.
Sau khi xuyên việt cậu gặp mấy lão Anh rất nghiêm túc, càng miễn bàn Saga, thậm chí ông chủ quán bar cũng không chịu cho cậu tí bia, nhìn thấy cậu không phải nước trái cây thì là sữa. (Còn chưa tới 11 tuổi, không cho cậu uống cái này thì uống cái gì?)
Nhìn xung quanh... Các phù thuỷ, tôi thu hồi lời vừa nói, các phù thuỷ rất thoáng. ^_^
...
"Riddle định tới bàn rượu à?" Abraxas lập tức chú ý thấy cái bóng lén lút của Riddle.
"Chỗ đó bình thường không phải cấm dưới năm thứ ba tới gần sao?" Sheryl tìm người canh, phát hiện vị học tỷ ấy đang tán gẫu với mấy nữ sinh, nhưng ánh mắt bọn họ đều thường liếc về phía Riddle. "Xem ra quy củ là để đánh vỡ, Abr, chúng ta có nên làm tí không?"
Abraxas kinh ngạc nhìn bạn mình, đây là Sheryl, Sheryl nghiêm cẩn cũ kỹ, mặt sắp tê liệt à?
"Nếu Thần ban cho con người nguyên tội, vậy ở trước khi tới Thiên Đường, chúng ta hãy thỏa mãn dục / vọng cuối cùng của mình, thế mới không cô phụ Đấng Thần lạnh nhạt và cái thế giới xinh đẹp mà xấu xí này!"
"???"
"Thomas nói đây là một trong vô số cớ mỗi lần Riddle tính làm chuyện xấu, sẽ tìm trước cho mình..." Sheryl kéo Abr qua, "Tôi cảm thấy rất có lý."
"Tôi cảm thấy tôi đã hiểu câu gần mực thì đen!"
...
Riddle dễ dàng cọ tới bàn rượu, 【 Tôi vẫn cảm thấy mình không có thiên phú làm trộm, lẽ nào quy định cấm năm dưới tới gần là thùng rỗng kêu to? 】 Bàn rượu vốn nằm ngay góc, Riddle nhờ tấm rèm cửa sổ bên cạnh che lấp, trộm vươn tay ra, duỗi về phía ly rượu có màu đẹp nhất.
Phắt ~ ly bị người đoạt, Riddle nghẹn lời nhìn, năm trên, nhưng rõ ràng vị này đã có tí say, Riddle nhìn lom lom anh ta như vậy, anh ta cũng không chú ý thấy bên cạnh có một học đệ, hai mắt mê ly ngắm ánh trăng bên ngoài cửa sổ. (Cú mèo còn có thể bay vào, đừng tính toán vì sao hầm có trăng để ngắm.) Vẻ mặt ưu buồn, nhìn đã biết là thất tình.
Thôi, thất tình lớn nhất, Riddle nhắm vào một ly khác...
Phắt ~ lại bị đoạt. Riddle nghẹn lời nhìn anh ta, anh ta vẫn đưa lưng về phía cậu, thế làm cái quái nào mà chuẩn xác giật được ly cậu nhìn trúng vậy. Làm lại!
Giận, tên này có phải là vờ ưu buồn cố ý kênh với cậu không đấy!
"Ai thế?" Abr hỏi Sheryl bên cạnh.
"Năm thứ bảy, Blue • Umbridge. Nhà Umbridge tôi không có ấn tượng gì, đầu óc người nhà bọn họ có chút..." Sheryl không biết nên nói thế nào, "Dù sao quý tộc không ai chào đón bọn họ cả, cậu không biết cũng bình thường, nhưng là thuần huyết."
"Vậy anh ta đang làm gì thế!"
"Hẳn là thất tình, năm đó có người nói anh ta nhìn trúng một Gryffindor." Chuyện này nổi tiếng lắm, đã nhiều năm rồi, thật không ngờ vẫn còn ầm ĩ.
"Năm đó? Vẫn là cái cũ à?"
"Chắc thế, đầu óc nhà bọn họ không thể bẻ lái nhanh vậy được. A, Riddle giận rồi."
...
"Ôi ~ Alice của anh..." Cho dù là não tàn cũng biết điệu vịnh than của Slytherin.
"Ê..." Riddle nhìn não tàn trước là uống một ly rồi một ly, giờ không ngắm trăng nữa, đổi sang quay người ngã lên bàn, trực tiếp ôm chai nốc.
"Riddle, năm thứ nhất không được uống rượu." Pobby đứng ra, thật là, thấy cả rồi, cũng không thể giả câm vờ điếc nữa. Malfoy, Zabini chạy tới xem náo nhiệt cái gì.
Bị trừng, hai thằng nhóc rụt ra sau một bước, chị Đại của Slytherin, không can hệ gì tới gia thế, hoàn toàn là ảnh hưởng cá nhân dựng nên.
"Dạ biết..." Rơi lệ ~ nhìn tên to xác còn ngâm Alice trước mặt, không giày vò anh ta một thoáng, cậu sẽ rất xin lỗi thân thể hàng lậu này của mình.
"Cái kia..."
"Umbridge!" Có tâm xem náo nhiệt Abr nhắc nhở.
"Học trưởng Umbridge, anh hãy nghĩ thoáng đi, thế gian thiếu gì người tốt đẹp, thật đúng dịp Alice của anh là nữ thần hoàn mỹ nhất, nhưng đôi mắt cô ấy không đặt trên người anh, vậy nó chỉ có thể nói là ý chỉ của Merlin, nhưng trong mắt em hai người không biết xứng đôi cỡ nào."
【 Cậu ta đang khuyên thật đấy à? 】 Abraxas nhìn Riddle nhướng mày.
【 Cậu ta biết Alice là ai không? 】 Những người còn lại cũng nghẹn lời.
"Không! Alice... ách ~ cũng thích anh mà! Cô ấy là của anh!" Choáng váng gật đầu.
"Vậy anh vì sao không theo đuổi, cô ấy không phải là của anh sao?"
"Nhưng cô ấy là Gryffindor..." Uống tiếp, Riddle sững sờ, sau đó lặng lẽ nhìn Abr, bọn Abr gật đầu. Bội phục, chẳng hiểu mô tê gì cả đã dám lường gạt.
【 Phải thay đổi kế hoạch. 】 Người nào đó đằng hắng cổ họng.
"Là thuần huyết à?"
"Hình như là vậy..." Hiện tại quan niệm thuần huyết khá lơi lỏng, nhà bọn họ cũng chỉ thuần ba đời thôi, nhưng quý tộc chân chính, như Malfoy, Black thì lâu hơn.
"Vậy thì tốt, Gryffindor lại càng tốt, anh nên cưới phụ nữ của Gryffindor về nhà!" Riddle gọi tới một cái ghế kê trước mặt gã trai thất ý rồi ngồi xuống.
"Riddle, đừng quậy." Sheryl có lòng nhắc nhở.
"Khuyên nhủ thôi mà!"
"Tôi trái lại muốn nghe, Slytherin có lý do gì mà phải cưới Gryffindor." Walburga • Black đột nhiên xuất hiện phía sau bọn họ, Riddle thế mới phát hiện, ách... sao nhiều vậy...
Xấu hổ cười với mọi người, "Đừng để ý."
"Slytherin và Gryffindor không hợp nhau, đúng không?"
"Ừ." Đờ đẫn gật đầu.
"Lẽ nào anh chưa từng nghe, muốn tiêu diệt một dân tộc vậy phải cưới sạch phụ nữ của bọn họ à?"
"Hể?" Đây là âm thanh tập thể.
"Đây là lời của một vĩ nhân rất giỏi." Riddle, cậu lại tính gán ghép cho danh nhân nào, khi dễ phù thuỷ không biết gì về Muggle phải không!
"Em làm một ví dụ nhé, nếu có một gia tộc Gryffindor, chỉ còn lại một người, anh cưới cô ấy về, sinh ra đứa con là Slytherin, không chỉ giữ được thuần huyết, gia tăng phạm vi đám hỏi, còn khiến một gia tộc Gryffindor biến thành Slytherin. Nếu ai cũng làm như vậy..." Giọng Riddle đột nhiên đè thấp... lấp đầy đầu độc từ tính.
"Không lâu sau sẽ không còn Gryffindor." Có người thuận theo nói...
Như các Gryffindor lấy việc đả bại Slytherin làm nhiệm vụ vậy, nhắc tới khả năng có thể cho Gryffindor biến mất, mặt mày Slytherin cũng hồng hào, Walburga • Black càng là hưng phấn đến suýt nữa vặn gãy cây quạt.
"Nhưng, đứa bé ấy cũng có khả năng là Gryffindor mà." Một người khó được lý trí.
"Xấc, chuyện của hai vợ chồng, người nào giữ quyền chủ động người đó thắng, trên mặt trận tình yêu so đấu là trí tuệ mà không phải vũ lực, Gryffindor có bao nhiêu đầu óc thông minh? Luận âm mưu, luận kế sách có thể sánh vai với Slytherin à? Slytherin có tâm muốn lấy lòng ai, bỏ xuống cách nói chuyện vòng vèo và cái tính rụt rè của các cậu, kỹ xảo biểu diễn thỏa đáng cộng thêm trùng hợp đã được kế hoạch, ai không ôm thiện cảm với các cậu chứ. Xử lý tốt, kết quả cuối cùng là mỹ nữ Gryffindor nhìn rõ sự dối trá và tình bạn yếu đuối của Gryffindor, nản lòng thoái chí với gia tộc, mà bên kia là bạn trai tài mạo song toàn, ôn nhu, săn sóc vì mình chịu đủ chỉ trích, toàn tâm toàn ý trả giá cho mình." Riddle nhún vai.
"Tình yêu là vũ khí có thể khiến người mù quáng nhất, một người yêu bị thế nhân hiểu lầm chỉ có mình hiểu rõ cái tốt của người ấy, một người đàn ông vì mình bị chúng bạn xa lánh, đối với một người phụ nữ mà nói là sức hấp dẫn trí mạng, càng huống hồ tình yêu giữa Gryffindor và Slytherin, như Romeo và Juliet, gặp nhau đã là bắt đầu chứa đầy cấm kỵ, sự kích thích ấy đủ để châm bùng mồi lửa tình yêu. Chờ khi cưới về rồi, con cái dưới sự hun đúc của gia đình ngoại trừ Slytherin, còn có thể vào đâu? Nói không chừng nghe được câu chuyện tình yêu của các cậu, đứa bé ấy còn ỷ vào huyết thống của mình đi tranh gia sản, đòi lại công bằng cho cha mẹ."
Nói xong một chuỗi tổng hợp kịch bản phim tám giờ, các Slytherin có cảm giác choáng váng, nhưng mọi người đều thấy được, cảnh tượng mình tay ôm mỹ nhân Gryffindor, nói cười hủy diệt Gryffindor... Thật tốt đẹp quá ~
"Nè ~ các vị có chút tự tin, có thể thử trước xem." Chỉ vào Umbridge sắp bị mọi người quên lãng, còn đang ồn ào Alice. Sau đó thừa dịp ánh mắt mọi người tái xanh lại nhìn anh ta người nào đó vừa cổ động luận hủy diệt Gryffindor khác loại nhân cơ hội chuồn.
...
Trong phòng ngủ...
"Anh em, cậu giỏi thật đấy, mới có tí xíu thôi, đã chọc ra phiền toái lớn như vậy rồi."
"Ban đầu là vì Umbridge cướp rượu của tôi, tôi khó chịu nên tính giật dây anh ta theo đuổi Gryffindor, sau đó là bị cả Slytherin khó xử. Ai biết, vừa quay người lại đã xuất hiện nhiều người như thế." Riddle nhớ lại toàn bộ sự việc, "Nữa là tôi tùy tiện bịa, bọn họ hình như thấy rất hứng thú." Nhìn Thomas, "Bọn họ không định thử thật đấy chứ?"
"Ạch... Đừng hỏi tôi, ngày đầu tiên gặp nhau cậu đã nói tôi là một quý tộc không hợp cách rồi, tôi không biết." Cậu là giống đột biến trong miệng Riddle, xưa nay chưa từng đoán được tâm tư và mật hiệu của bất kỳ ai trong nhà.
"Xấc, thôi, dù sao nhiều lắm là giúp tên to xác ấy theo đuổi người yêu, tuy rằng tôi rất hoài nghi IQ của những quý tộc trường kỳ kết hôn họ hàng gần, nhưng nhà bọn họ còn không ít người lớn, hẳn không quá khoa trương."
"Riddle, cậu mắng cả tôi rồi đấy!" Người nào đó tuy là nước ngoài nhưng cũng là kết quả của họ hàng gần.
"Cho dù xảy ra chuyện, hình như cũng không can hệ gì tới tôi... Ngủ, ngủ!" Người nào đó bỏ xuống gánh nặng tâm lý yên tâm thoải mái ngủ.
Được rồi, bắt đầu từ mai, là bước đầu tiên cho sự nghiệp của một Dark Lord nào đó mà chính sử đã ghi chép, cũng là bước làm mưa làm gió đầu tiên ở Thế Giới Phù Thủy của một Dark Lord nào đó được ghi trong dã sử.
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.