*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có điều hiện tại không muốn giết ngươi nữa, sau này ta sẽ chậm rãi cho ngươi nếm thử càng nhiều đau khổ thú vị.”
Nghe đối phương uy hiếp, Severus Snape vẫn như cũ duy trì thái độ thờ ơ.
Đau khổ? Điều đó dường như đã trở thành thói quen của hắn, gặp phải quá nhiều cũng trở thành chết lặng. Hắn đã sớm không thèm để ý mình bị tổn thương, dù thân thể hay nội tâm. Ánh sáng trong mắt hắn dần dần ngưng đọng lại, trong cơn hoảng hốt phảng phất như cảm thấy mình trở về trước kia.Loại tâm tình này giống như lúc hắn biết được Lily đã rời đi —— hắn nghĩ mình đã mất đi trông chờ với toàn thế giới, không hề hy vọng xa vời hạnh phúc cùng không úy kỵ đau khổ. Cả người như viến thành cái xác vô hồn, dù có mất đi phần nào cũng không thấy quan trọng.
Hắn thật sự nghĩ không quan trọng… Cho dù có xuất hiện thêm một Voldemort thì có sao? Có quan hệ gì với hắn chứ?
Giao dịch với Merlin đã hoàn thành, hắn đã giúp Merlin làm đạo tiêu tu bổ thời không, Merlin đã cho phép hắn trở về du ngoạn một vòng. Như vậy thì trở nên đơn giản vô cùng, nơi này không phải thời đại hắn tồn tại.
Hắn vẫn có thể cầu khẩn Merlin một chút nói mình định rời đi —— hắn dám cam đoan cậu bé thần linh kia có thể nghe thấy tiếng cầu nguyện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhantomsev-ke-hoach-nuoi-duong-hac-ma-vuong/3136984/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.