*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngoài cửa sổ đột nhiên có Merlin xuất hiện, hơn nữa còn bị thổi bay loạn… tình hình này thật sự có điểm kinh tủng.
Nhưng Severus không đặt lực chú ý lên tình huống quỷ dị ấy.
Hắn quan tâm chỉ có một điều, một vấn đề càng thêm nghiêm trọng. So với việc Merlin đột nhiên xuất hiện sẽ mang đến ngạc nhiên, hắn càng muốn biết Tom hiện tại ở đâu thế nào.
Trước hắn vẫn không kinh hoảng, chỉ lãnh tĩnh nghĩ làm sao thoát đi.
Đến tận giờ khắc này, mọi sự mới hoàn toàn thoát khỏi tay hắn.
Rốt cuộc… xảy ra chuyện gì?
“Minh Hà là dòng sông người chết cùng dòng sống thời gian, thông thường sẽ không có vấn đề gì.” Merlin nhỏ giọng nói với hắn. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn không thuộc vẻ của đứa bé tầm tuổi này nên có, lúc này, lần đầu tiên Severus mới rõ ràng ý thức được đứa bé tóc đỏ này là một vị thần. Merlin tiến qua cửa sổ đến trước mặt hắn, nhẹ nhàng hỏi: “Như vậy ngươi nghĩ, vì sao ngươi vừa lúc đi tới khi Minh Hà gặp trục trặc?”
“Vì sao?” Severus theo ý tứ của cậu hỏi một câu, thế nhưng mơ hồ đã ý thức được chút ít.
Vấn đề hắn sống lại cùng xuyên việt thật đáng nghi ngờ rất nặng… Lúc đó Merlin đưa ra lý do là “vì ta muốn tìm người chơi cờ”, thế nhưng dù sao lý do này cũng quá đáng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhantomsev-ke-hoach-nuoi-duong-hac-ma-vuong/3136966/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.