*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Gellert Grindelwald ^^ tuấn mỹ ^^, những mà đọc xong chương này đừng sock nha ^^)
Kế hoạch của Severus là dù không có đũa phép cũng phải cược một phen.
Nhưng ngay khi hắn dự định thực thi kế hoạch, Gellert Grindelwald bỗng nhiên phấn phó Phirluty lại đây chuyển cáo hắn… kỳ thực tưởng rời đi cũng không phải không có khả năng.
“Có điều kiện?” Severus dùng giọng nói bình tĩnh hỏi.
“Đúng vậy.” Gellert Grindelwald gật đầu, “Ta muốn ngươi lập một lời thề không thể phá vỡ —— không được về nước Anh, không được gặp lại Tom Riddle.”
“…”
Severus quả thực không thể tin được mình nghe được cái gì… Đáng chết rốt cuộc cái tên Gellert này não rút thế nào mà bao giờ cũng nhắc đến chuyện Tom a. Trước đấy vài lần cũng là vậy, mỗi lần Severus nhắc đến tên Tom, phản ứng của Gellert đều đặc biệt kỳ quái.
Hiện tại Gellert nói ra mục đích thực sự của hắn… Vốn hắn suy đoán đối phương sẽ yêu cầu hắn nói về một số chuyện tương lai sẽ xảy ra, hoặc yêu cầu hắn đưa ra một số độc dược cao cấp.
Thế nhưng dù đoán vỡ đầu, hắn cũng không đoán được điều kiện như vậy.
Bắt hắn cùng Tom xa nhau… Đối với Gellert mà nói hoàn toàn không có chỗ tốt gì a!
“Người ngăn cản sự nghiệp ngươi hoàn thành hẳn là Dumbledore!” Severus từ hàm răng nghiến ra những lời này, “Trí nhớ của ngươi có bao nhiêu kém? Cư nhiên ngay cả tên này cũng nhớ nhầm lung tung!”
Grindelwald tóc vàng vẫn đáp lại không ăn khớp như cũ —— lần thứ hai hắn nâng nâng tay, sau đó lại buông một cách khó hiểu. Loại cử động này hoàn toàn không phù hợp hình tượng thân sĩ Hắc Ám của hắn, có điều vài phút sau hắn nỗ lực giúp mình bình tĩnh bình thường. “Ngươi từ chối?”
“Ta nhìn không ra lý do ngươi làm như vậy… Đứa bé Tom kia nguyện ý quấn quýt lấy ta là chuyện của ta, thế nào cũng không tới phần ngươi can thiệp…” Thanh âm của Severus tràn đầy tức giận, thế nhưng hắn chỉ nói đến hơn nửa đã bị cắt đứt.
Gellert Grindelwald bỗng nhiên không hề dự triệu rút ra đũa phép, quay về phía hắn thấp giọng quát:
“—— Crucio!” (tra tấn)
Vì sao câu nói bình thường như thế, lại làm cho Grindelwald kích động như vậy…
Đau nhức thình lình tới khiến lời Severus nói nửa chừng bỗng gián đoạn, bất ngờ không phòn g bị làm hắn chân nhũn ra quỵ xuống mặt đất. Nhưng nương theo đau đớn cường liệt, thần trí trái lại càng thông suốt.
Hắn bỗng nhiên nghĩ thật cẩn thận, hiểu rõ tất cả, những dị thường quái lạ trong nháy mắt xâu chuỗi lại với nhau.
Gellert Grindelwald vài năm này khá yên lặng…
Những hành động mục đích không có lý do của hắn…
Cùng với, những biểu hiện vui tức thật thường của hắn khi nói chuyện với nhau…
“Ta không muốn làm ra uy hiếp vô nghĩa.” Giọng nói của Gellert Grindelwald vẫn lạnh thấu xương như cũ, “Đáp ứng điều kiện của ta, hoặc chết. Người chết sẽ không tạo thành trở ngại của ta.”
Lời này nói dường như rất có lực uy hiếp, nhưng giờ khắc này Severus lại cảm thấy nực cười.
Tại thống khổ dường như không thể chịu đựng được, hắn tìm thời gian thật lâu mới có thể nói lời hoàn chỉnh: “Ngươi không phải Gellert Grindelwald chân chính… Ngươi là ai?”
Thấy người đàn ông tóc vàng kia thân thể cứng ngắc một chút, Severus biết mình đoán đúng rồi.
Hắn gian nan ngẩng đầu lên, nói suy đoán cuối cùng của mình: “Như vậy ngươi cũng xuyên qua… Dark Lord?”
Cử chỉ cùng lời nói của hắn thoạt nhìn tương đối kỳ quái, là bởi vì trong thân thể của Gellert Grindelwald chứa chấp hai linh hồn. Một là Gellert sống lại, một là Voldemort không biết thế nào lại xuyên tới. Hắn để ý tới cái tên Tom Riddle này, là vì đó chính là cái tên mà Voldemort từng sử dụng cùng ném bỏ.
Voldemort quả thực cũng xuyên.
Hắn nghĩ vận may xuyên việt thời không của mình thật kém tới cực điểm, vừa mở mắt phát hiện mình xuyên thành Grindelwald.
Gặp quỷ hơn nữa là, chân chính Gellert Grindelwald cũng song song trở về cùng hắn, còn bình tĩnh nói cho hắn biết: “Ngươi đụng phải dòng chảy loạn thời không. Merlin đã nói, dòng chảy loạn thời không chính là để cho người xuyên lung tung, chạy tới thời đại nào, sử dụng thân thể nào, trên cơ bản là tùy cơ.”
—— cái này được gọi là loạn cao cấp!
Không biết bao lâu, Severus Snape cũng thấy cảm giác đau đớn dằn vặt của Crucio biến mất, hắn thấy Gellert Grindelwald vẻ mặt áy náy đứng trước mặt.
“Ta mới là Gellert.” Gellert Grindelwald một lần nữa giới thiệu, đặc biệt nhấn mạnh chữ “ta” kia, “Người vừa rồi ngươi cũng biết, chính là tên não tàn tự mình cắt linh hồn thành mấy miếng lớn nhỏ kia. Linh hồn của hắn bị cắt xẻ cắt xé không ổn định, cho nên không nghĩ tới cũng bay từ dòng chảy loạn thời không tới đây.”
Hắn vừa nói xong, bỗng dưng giơ tay lên hung hăng đấm vào đầu mình một cái: “Ngươi con mẹ nó mới là não tàn!”
… Linh hồn cắt miếng, hiện đang nói chuyện hẳn là Voldemort đi…
“Ta cho tới nay chưa bao giờ cân nhắc loại chuyện ngu xuẩn như cắt linh hồn thành bánh mỳ lát.” Gellert sắc mặt bất biến đáp lại, sau đó giơ tay lên phi thường bình tĩnh đánh cho mình một cái tát vang dội.
… Lại đến lượt cắt miếng?
Severus bàng quan nhìn người đàn ông tóc vàng đứng trước mặt không ngừng lẩm bẩm nói với mình, đồng thời không ngừng hung dữ đánh mình… Bỗng nhiên nghĩ mặt mình nhịn không được bắt đầu co quắp.
Hai người xài chung một thể, tướng mạo hoàn toàn hiền lành như nhau —— nhưng hành vi của họ rất dễ phân chia. Người mang vẻ thân sĩ hắc ám mười phần ăn nói lễ độ chính là vị Gellert Grindelwald, mà kẻ gắt gỏng, bất an, mỗi lần nghe thấy tên “Tom Riddle” đều phản ứng kịch liệt chính là vị còn lại Voldemort.
Hắn đã cơ bản hiểu rõ nguyên nhân vài năm này vì sao Gellert Grindelwald vẫn không có cử động gì, bởi vì suốt ngày hắn vội vàng so đấu cùng “trợ thủ” a…
Tuy nói một không bằng hai, nhưng một cái Ma vương cộng một cái Ma vương tuyệt đối sẽ không sản sinh ra lực lượng gấp bội.
Hai người bọn họ cùng ở trong một thân thể mình đánh mình mình chửi mình, căn bản không rút ra được chút thì giờ nào xử lý chuyện khác.
“Tình huống trên cơ bản là thế này.” Gellert Grindelwald cứ như vậy đánh cho mình hai phát tát phát đấm, sau đó quay đầu nói với Severus Snape, “Bắt ngươi tới đây, là chuyện duy nhất mà cả hai chúng ta có chung nhận thức nguyện đi làm.”
Người đàn ông tóc vàng này thoạt nhìn ưu nhã lại tuấn mỹ, có điều hiện tại hắn tự đánh mình thêm hai vành mắt gấu trúc, tóc dài cũng lộn xộn rối bù mất trật tự.
“Vì sao?” Severus nghe mình hỏi.
“Điều này chẳng phải rất rõ ràng sao? “Hắn” không chịu được Tom Riddle biến thành cái dạng đấy, mỗi lần nghe ta chuyển đạt tình hình gần đây của Tom đều phát điên. Hắn muốn nhanh chóng bức tiểu Tom thành dạng Voldemort, sau đó dễ dàng rời khỏi thân thể này của ta nghĩ cách chiếm dụng thân thể đứa bé kia.” Gellert Grindelwald chỉ vào đầu mình nói, rõ ràng “hắn” kia là chỉ kẻ xài chung thân với hắn – Voldemort.”
“Mà ra này… nói thật ta cũng hy vọng thế giới này có một người tên Voldemort xuất hiện, như vậy Albus sẽ có lực chuyển rời đến tên địch nhân kia… Có thế ta mới không phải địch của hắn, thậm chí có một ngày, ta có thể cùng hắn đồng chiến tuyến.”
… Tính tới tính lui, tính toán thật như tiểu Tom làm thật vậy.
Có điều hai Ma vương xài chung một thân thể đích thật không có hiệp nghị gì cộng đồng có lợi… Cho dù kiếp trước vẫn kiếp này, hai người bọn họ đều mang lợi ích xung đột.
“Ngươi là người duy nhất để chúng ta có thể nhận thức chung một việc.” Gellert Grindelwald trầm mặc một hồi, lặp lại lời kia một lần, “Severus Snape —— ta hy vọng ngươi có thể lập lời thề không phá nổi kia, bằng không ta cùng “hắn” đều tán thành quyết định giết chết ngươi.”
Quyết định duy nhất không xung đột chính là giết chết hoặc nhốt hoặc trục xuất à…
Severus Snape biểu thị mình hiểu rõ nguyên do những hành vi cử chỉ quỷ dị của Gellert, nhưng không có nghĩa hắn có bất luận trợ giúp gì với tình cảnh hoang đường hiện giờ… Hắn vẫn là kẻ tù tội không thể trốn thoát khỏi chỗ này, hơn nữa, hai tên Ma vương đáng chết này cư nhiên đánh chủ ý lên người tiểu Tom nhà hắn…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]