Nói thật, lao động phục vụ cho tiết Độc Dược rất ghê tởm lại đơn điệu, Harry chán ghét nhìn con Thiềm Thừ không ngừng giãy dụa trong tay cùng hai tay dính nhớp mà muốn nôn mửa. Hiện tại trong văn phòng đặc biệt im lặng, điều này khiến Harry có ý muốn quan sát một phen, phải biết rằng phần lớn thời gian cậu đến nơi này đều phải đấu tranh để sinh tồn dưới mớ nọc độc của Snape, mà chưa bao giờ tỉ mỉ nhìn ngắm bài trí nơi này.
Cẩn thận liếc mắt nhìn sang Snape cách đó không xa đang cúi đầu phê chữa lượng lớn bài tập, sau khi xác định tâm tư của hắn không đặt trên người mình cậu mới yên tâm quan sát cảnh vật chung quanh.
Ôi….có lẽ không nhìn thì tốt hơn, vật dụng bài trí cũ kỹ, một màu xám đen nặng nề bao phủ cả gian phòng, trên mấy giá đỡ, đặt những lọ như là độc dược cùng một số sách vở, Harry tâm tình đột nhiên nặng nề, trong lòng thầm than lão gơi già tâm lý thật âm u.
Mà hậu quả của việc thất thần đó chính là con Thiềm Thừ vốn đang nắm trong tay đã theo khe hở nhảy ra ngoài, Harry bừng tỉnh, sau lưng lập tức nổi lên một trận khí lạnh, “Có lẽ không hỏng bét như vậy đâu, Harry”, nuốt một ngụm nước bọt, Harry khom lưng mò đến con Thiềm Thừ cách đó không xa, thỉnh thoảng cẩn thận quan sát động tĩnh của Snape, đôi mắt nguyên bản sắc bén của Snape bị mái tóc hơi dài che khuất, điều này khiến Harry có chút may mắn.
Nhanh lên thôi, ngoan ngoãn ở yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-yeu-nguoi-da-tro-thanh-thien-tinh/102327/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.