Chương trước
Chương sau
EDITOR: PARK HOONWOO
ĐÃ SỬA LỖI: JEON KOOKIE
BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
Ngày 1 tháng 9, Harry đi tàu điện ngầm để đến nhà ga Ngã Tư Vua, hành lý của hắn tất cả đều được bỏ vào rương gỗ, thể tích đã lớn rồi còn rất nặng, vì thế hắn cứ đem hành lý thu nhỏ lại rồi đặt trong túi, hơn nữa hắn còn ếm thêm bùa nhẹ-như-lông-chim để giảm bớt trọng lượng. Buổi sáng, Johan muốn tiễn hắn nhưng Harry lại cự tuyệt, hắn không có nói cho Johan là mình đi học ở Hogwarts, sợ Johan không giữ được miệng, hắn chỉ nói mình đi học ở một cái trấn nhỏ, hơn nữa nơi đó thực phong bế, không thể gửi thư, chỉ nói rằng mình tháng 10 sẽ trở về.
Bởi vì tất cả toa xe phía trước đều được nhồi đầy, Harry ngồi xuống toa xe cuối cùng của xe lửa, Charles Potter giúp hắn mang hành lý đặt vào tận trong toa xe. " Cảm ơn anh, học trưởng. Em là Tom Riddle."
Ngồi ở chỗ mình đã từng ngồi trước đây, trong lòng Harry rất hoài niệm. Hắn đã từng ở chỗ này kết 2 người bạn thân a, Ronald Weasley và Hermione Granger, bọn họ làm bạn với hắn cho tới khi hắn trưởng thành, mặc dù từng cãi nhau ầm ỹ nhưng bọn họ vẫn luôn ở bên cạnh hắn, cùng nhau đánh bại Voldemort với hắn. Chỉ là, trước khi cuộc chiến cuối cùng diễn ra Hermione đã bị Tử Thần Thập Tử tra tấn đến chết, mà Ron sau khi Hermione chết càng ngày càng im lặng, ở trên chiến trường luôn liều mạng thẳng đến sau khi chiến tranh chính thức kết thúc, Ron liền làm người bảo vệ ngôi mộ của Hermione một mình, sống được đến năm 50 tuổi, cuối cùng cũng ra đi. Mất đi hai người bạn tốt này, trong lòng Harry vẫn luôn rất cô độc, mặc dù có Draco từ địch nhân sau lại trở thành bạn của hắn nhưng Harry trong lòng vẫn rất cô độc. Mà Draco khi Harry 75 tuổi cũng rời đi, sau khi Draco chết đi, hắn càng ngày càng cô độc. Người cùng thế hệ với bọn họ sống không thọ, chiến tranh đã tạo thành thương tổn rất lớn đối với họ, không chỉ ảnh hưởng đến thân thể khoẻ mạnh của họ mà còn ảnh hưởng đến tinh thần. Ron sau khi Hermione chết vẫn luôn buồn bực không vui, hậm hực mà chết, mà Draco vì khi còn trẻ đã chịu quá nhiều tấn công của phép thuật hắc ám, phép thuật hắc ám đã ảnh hưởng đến linh hồn, mỗi lần Voldermort triệu hoán, linh hồn người bị dấu hiệu sẽ chịu thương tổn, Crucio vào điểm Draco làm gián điệp thì càng thường xuyên bị sử dụng. Người cùng thế hệ với bọn họ đều sớm chết, cuối cùng chỉ còn mỗi Luna và George.
" Tốt, anh sẽ nhớ kỹ, hẹn gặp lại ở Hogwarts. " Charles Potter mỉm cười tạm biệt Harry.
" Hẹn gặp lại " Harry nói
Harry nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, chờ xe lửa khởi hành. Hogwarts có phép thuật, tất cả tiểu phù thuỷ ở Hogwarts có thể vì bằng hữu mà hy sinh tính mạng của mình. Bất quá, thẳng đến khi xe lửa khởi hành, toa xe của Harry vẫn không có ai đến. Trong lòng hắn rất thất vọng, nhưng hắn vốn không phải một đứa trẻ 11 tuổi thực sự, cho nên hắn thực nhanh liền khôi phục lại bình thường.
Xe lửa đến trạm là vào buổi tối, trên đường đi Harry vẫn luôn nửa ngủ nửa tỉnh. cứ ngủ rồi lại tỉnh, cho đến khi đến trạm cuối cùng hắn mới hoàn toàn thanh tỉnh. Sau khi đến trạm, Harry thay áo chùng xong xuống xe cùng với các tiểu phù thuỷ một đoạn đường, sau đó ngồi lên thuyền nhỏ. Năm 1937, Hagrid chưa có nhập học, cho nên người mang bọn họ lên thuyền bây giờ hắn không biết.
" Tất cả lên thuyền hết đi, một thuyền 4 người." Người được sắp xếp để chào đón học sinh khổng lồ nói lớn.
Sau khi Harry lên thuyền nhỏ ngồi, hắn liền chú ý đến một người, sở dĩ hắn chú ý, tất nhiên là vì cái đầu bạch kim của đối phương. Một Malfoy? Trên thuyền Harry ngoại trừ hắn còn có 2 nam hài tử béo khác, xem thái độ của bọn họ đối với người này, thực rõ ràng bọn họ là tuỳ tùng của gia tộc Malfoy, Crabbe và Goyle.
Harry hoàn toàn không có ý định tự giới thiệu, đối phương tất nhiên cũng không có ý định đó, xem bộ dáng ghét bỏ mình của hắn, Harry liền không có hứng thú nói chuyện với bọn họ. Nơi này không phải niên đại mà hắn đi học, cho dù là niên đại hắn học. Draco và hắn lúc ấy cũng đã bắt đầu đối địch, nếu bọn họ ngồi trên một chiếc thuyền, hắn khẳng định họ có thể nháo đến lật thuyền ở giữa hồ. Mà hiện tại, chỉ cần hắn tự giới thiệu, hắn có thể khẳng định Malfoy là sẽ lập tức có biểu cảm ghét bỏ trên mặt, dù sao hắn ở trong mắt bọn họ chính là 'Máu Bùn'. Hắn không dám cam đoan thời điểm đối phương mắng hắn là máu bùn mình có thể bình tĩnh mà không rút đũa phép ra và cho đối phương 1 cái Crucio, cho nên hắn hy vọng bọn hắn có thể bình an mà đến Hogwarts. Mặc dù mùa hè chưa kết thúc, nhưng buổi tối ở Hogwarts đã bắt đầu mát mẻ, nước hồ khẳng định cũng sẽ rất lạnh, hắn không có ý định xuống đấy mà tắm cùng nói chuyện phím với con mực khổng lồ trong đấy.
Thuyền tiếp tục chạy, thẳng đến khi lâu đài Hogwarts nằm trong tầm mắt bọn họ, mọi người bắt đầu kinh ngạc, ngay cả Malfoy bên cạnh Harry cũng thế. Mà Harry, trong lòng hắn lúc này rất kích động và vui mừng vì hắn có thể thấy Hogwarts 1 lần nữa, trong kích động này lại có một chút tưởng niệm, đã 3 năm rồi hắn không được nhìn thấy Hogwarts, đối với cái lâu đài được hắn coi là là nhà này hắn vạn phần tưởng niệm.
Hạ thuyền, Harry đi theo phía sau những người khác, đi đến cổng lớn của Hogwarts, chờ trước cửa chính là Dumbleodre, Harry đứng ở phía sau nên Dumbledore cũng không thấy hắn. Dumbldore mang tân sinh đến đại sảnh, sau khi giới thiệu nghi thức phân viện cho tân sinh liền bắt đầu buổi lễ. Các tiểu phù thuỷ bên cạnh hắn cứ ríu rít bàn luận về vấn đề phân viện, hắn im lặng không nói gì, hắn đã từng suy xét đến vấn đề phân viện này nhưng hắn cũng không biết mình sẽ đi học viện nào. Mũ phân loại đã từng cho hắn 2 sự lựa chọn, Gryffindor cùng với Slytherin, hắn chọn Gryffindor. Sau này khi hắn hỏi lại mũ phân loại, nếu hắn đi Slytherin thì sẽ như thế nào mũ phân loại nói đó cũng là một sự lựa chọn không tồi. Slytherin có thể cho hắn hữu nghị và vinh quang, lúc ấy hắn cũng chỉ cười cười, dù sao cuộc sống cũng chỉ có một, nếu hắn đã lựa chọn một con đường thì hắn hắn phải đi cùng nó đến cuối cùng, phóng lao thì phải theo lao, lúc đấy hắn hoàn toàn không hề nghĩ tới sự lựa chọn Slytherin của mình, lúc sau hỏi lại mũ phân loại cũng vì tranh cãi với Draco mà nhớ ra. Mà hiện tại, Harry tự cảm thấy mình không có một chút dũng cảm hay nhiệt tình của Gryffindor nữa, có lẽ Slytherin cũng là một lựa chọn không tồi, chỉ là nơi đó có chút không phù hợp với ý muốn sinh hoạt yên tĩnh của hắn.
Phân loại bắt đầu rồi, việc đầu tiên mũ phân loại làm chính là rống một bài hát cực kỳ chói tai, nó mỗi năm đều sẽ tự sáng tác một bài hát để giới thiệu các nhà, bên trong đáng giá tổng thể còn có tính khách quan. bất quá nó là mũ của Gryffindor, trong bài hát của nó luôn có một chút dìm Slytherin, nhưng nó lại nói đó là lý tưởng chân chính của Slytherin, Harry lúc ấy không tiếp tục hỏi, chỉ làm nó đừng làm cho các đứa nhỏ có tiềm năng Slytherin sinh ra phản cảm với Slytherin, sau khi chiến tranh kết thúc, khôi phục học viện Slytherin rất vất vả, thậm chí có năm Slytherin không có đến 3 tân sinh.
Một đám tên bị kêu qua, số thứ tự phân nhà trong nghi thức phân nhà là ký tự đầu của họ, mà chữ "r" trong Riddle lại nằm ở những cái tên cuối cùng.
Một đám tân sinh được phân nhà sau đó lại lon ton về bàn dài của nhà mình. Lại qua vài người, Harry nghe được: " Abraxas Malfoy", sau đó chính là " Slytherin." Hắn lúc này mới biết tên của Malfoy này, Slughorn đã từng nói qua cái tên này, nhưng hắn cũng không nhớ kỹ, thời điểm hắn đến trang viên Malfoy làm khách cũng không thấy bức hoạ này, hoặc là nói hắn có thấy cũng chẳng nhận ra, bức hoạ của gia tộc Malfoy đều là thuần một mái tóc bạch kim, hắn không biết ai là ai cả, có lẽ chỉ nhận ra Draco cùng phụ thân cậu ta, đến nỗi đến khi Draco chết, hắn cũng chỉ biết thêm một Scorpius cùng Lucius.
Rất nhanh hắn liền nghe thấy tên mình: " Tom Riddle"
Harry đi đến bên cạnh Dumbledore, nở một nụ cười với Dumbledore, sau đó hắn lên ghế ngồi, đội mũ phân loại lên đầu. Vào lúc hắn cho rằng mình có thể nói chuyện với nó một chút, nhưng nó lại lớn tiếng kêu lên " Slytherin", không biết hắn có bị ảo giác hay không, hắn vậy mà có thể nghe ra một chút nghẹn ngào trong giọng nói của nó.
Slytherin? Vì cái gì? Nguyện vọng của hắn không hề có dã tâm lớn, vì sao nó lại muốn hắn đến Slytherin?
Trên chỗ ngồi các học viện bây giờ đều nhao nhao cả lên, toàn bộ người của thế giới phép thuật khoảng mấy vạn người, trong đó đại khái cũng có rất nhiều gia tộc khác nhau, nhưng bọn họ sinh hoạt trên thế giới phép thuật này lâu như vậy, rõ ràng chưa từng nghe qua cái gia tộc " Riddle" này, ngay cả Slytherin luôn luôn trầm mặc bên kia cũng khe khẽ nói nhỏ.
Harry đứng lên, hắn tự hỏi nhưng nhìn lại giống như đang ngẩn người, Dumbledore nói với hắn: " Được rồi Tom, đến bên kia ngồi đi!"
Harry bước đến bàn dài của Slytherin, khi đi đến hắn có thể nghe được vài người đang nói " Máu Bùn " hoặc " Máu lai dơ bẩn", hắn tìm một góc ngồi xuống, bên cạnh không có người.
Harry ngồi đối diện Malfoy, Malfoy " Hừ" một tiếng, Harry không thấy cậu ta, chỉ im lặng cúi đầu suy tư.
Phân nhà xong, hiệu trưởng Dippet nói mấy câu liền tuyên bố bắt đầu bữa tối. Tân sinh Slytherin năm nay hơn 20 người, gần Harry không có ai nhưng khi hắn ăn tối, hắn hoàn toàn có thể thấy được vài ánh mắt đang nhìn hắn chằm chằm, có cái ác ý thật rõ ràng, có cái lại vì tò mò.
Harry cầm dao nĩa bằng thiết dùng bữa tối, tư thế hắn ăn tôi rất đoan chính, bởi vì hắn lấy tư thế lúc ăn cơm với Draco ra mà sử dụng, hắn không muốn mình bị người khác bắt bẻ trên phương diện lễ nghi. Nếu tới Slytherin, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh, ngẫm lại sau này làm sao để giảm sự chú ý và phiền toái mới là điều hắn chú ý nhất, rốt cục bình tĩnh sinh hoạt mới là điều hắn mong muốn nhất lúc này.
Hết chương 7
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.