“ Malfoy?! Này này này, đây là? Harry, Harry, Malfoy!” Ron cả kinh cơ hồ mất đi năng lực ngôn ngữ, chỉ vào Draco mà dậm chân.
Harry cũng không biết làm thế nào mới tốt, mà Draco là người đầu tiên khôi phục thần trí, hắn quấn cái chăn của Harry nhảy dựng lên.
“ Nhanh! Đưa ta đũa phép!” Hắn ở trên người Harry lục lọi.
Vì bị Draco sờ loạn mà đỏ mặt tới mang tai, Harry cuối cùng khôi phục lí trí, “ Để làm gì?” Harry lắp bắp.
Draco rút đũa phép Harry cắm trong túi quần, nhắm ngay Ron, “ Ngươi muốn làm gì?” Harry nhào qua ý đồ đoạt lại đũa phép của mình.
“ Stupefy!” Hồng quang chợt lóe, Ron té xỉu trên đất.
“ Ron, Ron,” Harry dùng sức lay lay bạn tốt đã ngất đi, “ Ngươi như thế nào có thể làm như vậy?”
“ Ta còn có thể làm thế nào? Để hắn ở đây la to, sau đó để toàn bộ Gryffindor đến nhìn bộ dạng ta hiện giờ? Ta bất quá là dùng bùa Choáng, hắn chốc nữa là tỉnh, ngươi gấp cái gì?”
Đại khái mình có chút lo lắng quá độ rồi, Malfoy làm thế cũng không thể xem như quá đáng.
“ Xin lỗi.” Harry cúi đầu, “ Ta biến người trở lại, khả năng sẽ có người lập tức đến.”
“ Không được,” Draco lần nữa chỉ vào Ron, “ Hắn tỉnh rồi sẽ nói cho những người khác, ta phải để hắn quên đi chuyện này, ta muốn hạ thần chú quên lãng cho hắn, Obliv…”
Hắn còn chưa niệm xong, “ Expelliarmua!” Harry vung đũa phép của Ron công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-tho-va-soi/2825385/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.