Cửa sổ được mở ra, ánh mặt trời vào đông nhẹ nhàng chiếu vào phòng, căn phòng bừng sức sống. Điều này làm Tom có chút không quen.
Dù là ở cô nhi viện, hay là phòng sinh hoạt chung Slytherin, phòng của y đều không thể nào có tia nắng ấm áp như vậy được.
Nhưng y nhớ tới lời của Harry, đọc sách trong hoàn cảnh này, có lẽ y sẽ thích…
Tom khép cửa phòng lại.
Nơi này đều nhìn mới, chắc là mới mua không lâu, có lẽ là vì mình là khách nên mới sắp xếp.
Harry biết rất rõ y không thể nào ở đây quá lâu, nhưng trong phòng lại mang vẻ dành cho một người khách ở dài ngày.
Tủ quần áo, bàn học, đồ dùng hàng ngày trong phòng tắm cũng đủ.
Người không biết, còn tưởng là y ở trong này ấy chứ.
Tom mở rương hành lý, treo quần áo vào tủ, đặt sách mình mang tới vào trên giá, sau đó y chú ý tới một cái ghế dựa ở trước cửa sổ.
Y đi qua, đứng một lúc, rồi ngồi trên đó.
Vì đột nhiên có trọng lực, chiếc ghế chậm rãi rung rung.
Tom nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Hiện tại là mùa đông, nên ánh mặt trờ có thể chiếu vào, chờ đến mùa hè, vì vĩ độ, mười một giờ thì nơi này sẽ không có ánh mặt trời nữa, không thể không nói, phòng Harry sắp xếp cho Tom thật sự rất tốt.
Tom nằm trên ghế, nghĩ ngợi.
Cái ghế này y đã nhìn thấy ở trong phòng viện trưởng cô nhi viện, trước khi biết tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008749/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.