Cuối cùng Harry vẫn đồng ý để Tom giúp mình.
Ron thì không cần phải trông mong, để cậu ấy đến giúp chẳng qua lại mua dây buộc mình, từ khi tốt nghiệp còn chưa thấy Ron chạm qua vạc lần nào, giờ chắc đến nội dung năm nhất Ron cũng phải ôn lại mấy lần mất.
Harry bí, nếu cứ không tìm ai giúp thì anh cảm thấy không biết năm tháng nào mình mới có thể cho ra thành phẩm nữa. Tuy có lẽ tìm Slughorn mới là một lựa chọn không tồi nhưng hiện tại Harry rất thành kiến với Slughorn nên anh vẫn tìm Tom.
Giây phút Harry gật đầu, Ron xoa xoa hai mắt mình. Không phải anh nhìn lầm chứ? Riddle đang cười? Lại còn cười một cách thỏa mãn? Merlin ơi, thế giới này bị sao rồi? Ron còn chưa kịp suy xét xem rốt cuộc thế giới này đang làm sao đã bị Harry đuổi khỏi phòng thí nghiệm, lý do là nếu để tên ngốc như anh ở lại sẽ tăng thêm rắc rối cho họ.
“Cậu thì thông minh chỗ nào chứ.” Ron gào với cánh cửa.
“Ít nhất một nửa vạc mình nổ là do cậu.” Harry cười hì hì nói.
Tom đen mặt nhìn hai người cãi nhau. Ngay cả nổ vạc cũng là chuyện đương nhiên, hai người này đã quen rồi sao?
“Tom, đây là cách điều chế.” Harry cười vài tiếng với cánh cửa, xác định Ron đã đi khỏi mới đưa cách điều chế cho Tom.
Cách này là anh viết dựa theo tấm da dê Hermione đã đưa để anh chuẩn bị dược liệu, may mắn là lần đó anh tham gia quá trình điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008699/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.