Harry bay phía trên Rừng Cấm. Rừng cây rậm rạp hoàn toàn không ngăn được người còn linh hoạt hơn cả Snitch như anh, anh nhìn học sinh phía dưới thường thường sợ tới mức không biết nên xử lý thế nào khi một sinh vật huyền bí nào đó đột nhiên nhảy ra, tâm trạng anh cực kỳ vui sướng.
Mà những học trò xui xẻo phía dưới nghe thấy tiếng cười sung sướng của Harry ở trên không thì đỏ mặt. Thật sự là quá mất mặt rồi, biết sinh vật huyền bí đó là gì nhưng lại không nhớ nổi cách xử lý chúng khiến họ cực kỳ bất đắc dĩ.
“Hì hì, các trò, nếu các trò không nghĩ ra thật thì gọi sách giáo khoa từ trong phòng ngủ là một lựa chọn không tồi nha, thầy biết sách giáo khoa của các trò không bị nhét vào đáy hòm mà.” Harry ở trên không tăng giọng nói.
Đó là một ý kiến không tồi, rất nhiều người vươn đũa phép ra muốn gọi sách mình về, nhưng đáng tiếc làm sao, không mấy người thành công.
Có một số không nắm giữ được thần chú triệu tập, mà rất nhiều người không nắm giữ chắc chắn mà không gọi được sách giáo khoa của mình, càng nhiều người là… không còn nhớ rõ sách giáo khoa năm nhất của mình đã ở nơi đâu. Đối với thứ muốn gọi về dù sao cũng phải có một vị trí đại khái mới có thể triệu tập nó không phải sao?
Harry ngồi trên chổi tiếp tục lắc đầu.
Tuy thực lực bọn nhỏ thời kỳ này bình quân khá mạnh, nếu muốn tốt nghiệp thì chỉ cần học thêm chút chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008648/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.