“Harry?” Thật ra vào hơn 6 giờ Tom còn chưa tỉnh, bên trong lều mỗi quán quân đều có một phòng riêng, trước đó để Tom có thể ngủ ngon Harry còn ếm thần chú cách âm xung quanh, vì anh biết Tom là một đứa trẻ cực kỳ mẫn cảm.
Sau khi Tom tỉnh lại thì phòng bên cạnh cũng không có người, trên bàn chỉ có bữa sáng Harry đã chuẩn bị, y không hề biết Harry đi vào và ra ngoài lúc nào.
Khi y ăn xong bữa sáng ra khỏi phòng thì mới thấy mọi người đang bận rộn.
“Tỉnh rồi?” Harry khẽ nói với y, sau đó vẫy vẫy tay, Tom hiểu ý, tới bên cạnh Harry.
“Felix, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Vẻ mặt Chaevin ngưng trọng, “Trên cơ thể Galles không có vết thương nhưng pháp lực trò ấy đang trôi qua.”
“Tôi nói rồi tôi cũng không biết là chuyện gì.” Felix là một người đàn ông bị hói, vẻ ngoài đã 50 60 tuổi, cũng có nghĩa thời kỳ mạnh nhất của ông đã trôi qua. Nhưng ở trong Thi đấu Tam Pháp thuật như này, người tuổi càng lớn thì càng được tôn trọng, vì điều đó chứng minh họ đã vượt qua rất nhiều lần Thi đấu Tam Pháp thuật, thậm chí có thể là giáo sư chỉ đạo của một quán quân, có lẽ ông không mạnh nhất về pháp lực, nhưng ông lại có kinh nghiệm nhiều nhất.
Theo lý mà nói có ông ở đó sẽ không có chuyện gì, dù cho Galles không chịu nổi bầu không khí Rừng Cấm mà trở nên kỳ lạ, nhưng cô vẫn có thể xử lý nguy hiểm. Nói thật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008623/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.