Bốn năm sau:
Abraxas thay lễ phục, ra khỏi phòng trong tiếng ca ngợi từ cái gương.
Hôm nay biệt thự Malfoy rất náo nhiệt, hôn lễ của phó bộ trưởng trẻ tuổi nhất, càng không nói tới thân phận chính trị của cậu, chỉ với thân phận gia tộc trong giới phù thủy thì cũng đủ để họ vui mừng về lời mời này.
“Chỉ mong chúng tôi không làm phiền anh, ngài Malfoy.” Dumbledore mỉm cười nhìn Abraxas.
“Đương nhiên là không rồi, hiệu trưởng.” Cuộc sống chính trị bốn năm liền khiến cậu trưởng thành, cậu cười trả lời.
“Chúng tôi nhận được thiệp mời của anh, và thư nữa,” Dumbledore nói, “Thấy anh có vẻ buồn bã, ngài Malfoy.”
“A, đúng vậy, tuy là bất lịch sự nhưng tôi muốn hỏi ngài Grindelwald một chút.” Cậu nhìn Grindelwald đi cạnh Dumbledore, “Liên quan tới chuyện ngài đã đồng ý vào thời gian trước.”
“Hợp tác với y sao?” Grindelwald bất đắc dĩ cười cười, “Ngài Malfoy, anh không phát hiện ra là, ai cũng không ngăn cản được y, không bằng ngay từ đầu chúng ta giám thị y, để ngừa sự cố.”
“Tôi cảm thấy mấy năm nay, cậu ấy càng ngày càng không thích hợp.”
“Không ai có thể trói buộc y,” Grindelwald nói, “Trước kia ở Hogwarts y che dấu thực lực và tính cách của mình, đó là vì khi đó vây cánh y không đủ dài, mà giờ, đã không còn ai có thể trói buộc y.”
“Có lẽ có một người…” Abraxas vừa nói, đã thất vọng lắc đầu, “Cũng không khác gì lắm, không phải sao?”
“Đừng để tiểu thư Longbottom nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của anh,” Dumbledore cười nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008562/quyen-3-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.