Chương trước
Chương sau
Ngay lúc Harry còn không chú ý thì một thế lực mới ở nước Anh đang mở rộng.

Gần đây lòng người bị hoảng sợ. Giới phù thủy và giới Muggle lần lượt có sự kiện chết người, dù đôi khi cái chết bên Muggle không liên quan tới phù thủy, nhưng có Bộ Pháp thuật tham gia, rất nhiều người đều có thể liên hệ giữa hai bên.

Các Muggle có thể không biết, nhưng tin tức do nhân viên Bộ Pháp thuật điều tra cũng chính xác. Những người này chết do pháp thuật. Không phải Lời nguyền Chết chóc thì là Lời nguyền Hành hạ, thậm chí còn là pháp thuật hắc ám khác.

Có một thế lực mà Bộ Pháp thuật không biết đang chậm rãi ăn mòn giới phù thủy, thậm chí ăn mòn thế lực Tom. Nhưng mỗi lần, khi Tử thần Thực tử chạy tới nơi xảy ra sự cố thì không tìm thấy người nào. Những người đó hành động cực kỳ thận trọng, họ không ở đó quá nửa tiếng, nhưng trong nửa tiếng đó đủ để họ làm rất nhiều việc.

Hogsmeade cũng bị tấn công mấy lần, trong thời gian này Hogwarts đề phòng, kỳ nghỉ tới Hogsmeade bị hủy.

Ngay từ đầu, đủ các dấu hiệu cho rằng việc này rất có thể do Chúa tể Hắc ám làm ra. Dù sao người chứng kiến nói những người đó mặc áo choàng màu đen, đội mũ trùm, thậm chí họ am hiểu pháp thuật hắc ám, đều sử dụng pháp thuật hắc ám. Mà mấy năm qua, không phải Chúa tể Hắc ám luôn đề xướng pháp thuật hắc ám đó sao?

Người dưới tay y không phải là không kiêng dè pháp thuật hắc ám đó hả?

Hơn nữa ký hiệu lưu lại ở hiện trường cực kỳ giống với ký hiệu chỉ thuộc về Chúa tể Hắc ám. Trên cánh tay của Tử thần Thực tử có hình một con trăn và một chiếc đầu lâu, nhưng gần đây ở hiện trường cũng hiện lên một dấu hiệu một con trăn lớn, mà ở giữa lưỡi rắn có một chiếc đầu lâu nhỏ. Nhìn thì có vẻ không giống nhưng cũng có thể liên hệ giữa hai phía.

Mấy ngày nay Tom lại chỉ có thái độ khác thường mà không bận rộn. Ngoài việc mỗi ngày đi xử lý vài chuyện thì phần lớn thời gian đều ở trong nhà cùng Harry, cùng Harry đi Hẻm Xéo mua đồ, vào tối sẽ mặt dày dính vào Harry, cho đến khi Harry dở khóc dở cười đẩy y ra.

Mọi chuyện có vẻ bình tĩnh, cách hôn lễ còn hai ngày.

Lòng người hoảng sợ, mà Harry một lòng nghiên cứu Trường Sinh Linh Giá còn chưa biết. Dạo này Hermione kéo Draco chạy tới giới Muggle, hơn nữa còn phải giúp chuẩn bị hôn lễ, cô luôn nhạy cảm lại không chú ý tới tình huống gần đây.

Mà Draco… dù vị gia chủ Malfoy mới có khả năng bao nhiêu nhưng khi đi cùng con gái dọa phố, đều là ác mộng với bất cứ người đàn ông nào. Tuy Hermione thích sách giáo khoa nhưng cũng không giảm đi bản năng nữ tính của cô. Có thể nói mấy ngày nay Draco là mệt nhất.

Ron vẫn chưa trở về, chỉ gửi thư nói anh sẽ tham dự hôn lễ của Harry. Harry đoán chắc giữa cậu ấy và Moody còn cần thêm thời gian, dù sự hoảng hốt đã trôi qua nhưng Ron còn phải suy nghĩ về tương lai. Dù sao cha mẹ Ron không ở đây. Nếu quyết định ở lại, vậy có thể là không trở về, dù sao ai cũng không thể cam đoan, lợi dụng ngoại lực mở không gian, vào lúc nào sẽ khép kín, đến lúc đó bất cứ ngoại lực nào cũng không thể mở ra nữa.

Gần đây vì tình hình chuyển biến xấu, để cứu vớt uy tín Bộ Pháp thuật liên tục tạo áp lực, báo chí rất ít đưa tin, chỉ là mọi người biết mọi chuyện còn chưa chấm dứt. Một khi chấm dứt, chắc chắn Bộ Pháp thuật sẽ tuyên dương chiến công của mình đầu tiên.

Harry không biết chuyện xảy ra gần đây, Tom cũng lười nhắc tới, cuộc sống vẫn trôi qua như trước.

Trước hôn lễ hai ngày, rốt cuộc Thần Sáng Bộ Pháp thuật đã bắt được phù thủy hắc ám đang gây án ở thôn trang Trabia. Không đợi họ thẩm vấn, người phù thủy hắc ám bỗng nhiên cháy lên.

“Ngài Voldemort vĩ đại sẽ khống chế giới phù thủy!” Đây là lời mà trước khi hắn bị thiêu cháy để lại, khiến mọi người phải rợn tóc gáy.

Bên thuộc hạ Tom nhận được tin. Y nhìn tài liệu trong tay, khóe miệng khinh thường gợi lên.

“Voldemort?” Y chỉ vào tên trong tư liệu, “Hắn thật sự dám dùng.” Đó là giấc mộng thoát khỏi tử vong của y, suýt nữa y cũng từng dùng. Mà y từng thề, phải để tên mình làm mọi người sợ hãi, mọi người không dám gọi tên y. Suy nghĩ vặn vẹo đó bị Harry ngăn lại. Y giữ tên mình cho tới hôm nay, dù người khác gọi y là “Chúa tể Hắc ám” nhưng với y, y vẫn là Tom Riddle.

“Lord,” Mulciber nhìn nụ cười khác thường của chủ nhân mình, do dự lên tiếng, “Ngài định làm gì ạ?”

“Hắn chỉ muốn nói với ta là, chuyện ta chưa làm xong năm đó hắn sẽ thay ta làm.” Tom hừ lạnh, “Không cần phải xen vào, tiếp tục kế hoạch trước đó, dù đối phương khiêu khích thế nào cũng đừng quên lễ nghi của mình, nhớ kỹ, các ngươi là Slytherin hoàn mỹ nhất.”

“Vâng!”

Gần đây đối phương giết hại phù thủy và Muggle quy mô lớn, không phải là để y chú ý sao? Hay là muốn cười nhạo y, nguyện vọng năm đó của Tom Riddle y, hắn sẽ giúp y hoàn thành?

Không thể không nói, dù sao cũng là một linh hồn được tách ra, dù trải qua bốn năm, có phát triển riêng, có cuộc sống riêng nhưng họ vẫn có thể đoán tính cách đối phương. Đó cũng là lý do vì sao Voldemort dám khiêu khích Tom. Hắn quá hiểu Tom, dễ dàng đoán tiếp theo Tom sẽ làm gì – dù Tom đã trải qua nhiều chuyện trưởng thành hơn, nhưng một số việc Voldemort vẫn hiểu y.

Chỉ sợ Tom càng hiểu Voldemort. Hắn cũng là linh hồn y tách ra. Mảnh linh hồn kia kế thừa dã tâm của y, kế thừa khát vọng của y, đồng thời cũng kế thừa một ít tình cảm mà y 16 tuổi có. Mà giờ Tom Riddle, chỉ có tình cảm với một mình Harry Potter.

Đấu tranh giữa Tom và Voldemort, bốn năm này là mấu chốt giành thắng bại.

16 tuổi Tom phân tách Trường Sinh Linh Giá, rồi y học năm thứ sáu. Năm thứ bảy do Harry trợ giúp từ từ tách biệt khỏi Trường Sinh Linh Giá.

Bốn năm đủ để mối liên hệ nhạt đi, ai cũng không thể ảnh hưởng tới ai, cũng từ đó, tính cách của họ sẽ khác đi bởi kinh nghiệm sống, mà thủ đoạn làm việc lại giống nhau. Bốn năm nay, rốt cuộc ai trưởng thành hơn sẽ là mấu chốt của trận chiến này. Đương nhiên, Tom không nên quan tâm tới nó, dù sao hiện tại y để ý tới hôn lễ của mình và Harry hơn.

Nơi tổ chức hôn lễ là ở bãi cỏ quanh thung lũng Godric, bên cạnh có một hồ nước nhỏ, cảnh sắc cũng không tệ lắm, bên này là nơi tập trung phù thủy nên không có bóng dáng Muggle, vì an toàn Harry đã thiết đặt thần chú đuổi Muggle. Chung quanh đã được sắp xếp.

Vì màu Harry và Tom thích khác nhau nên Hermione dùng biện pháp dung hòa. Vốn tượng trưng của Slytherin mà màu xanh bạc, trên trang sức, ruy băng xung quanh Hermione dùng màu xanh làm chủ đạo, màu bạc phụ trợ trang trí.

Chung quanh trở nên đẹp hơn, khi hoàn thành trang trí Hermione suy nghĩ đến thời tiết, thậm chí luôn dặn dò nhân viên phải ếm thần chú phòng hộ.

Sự thật chứng minh cô đúng. Vào lúc chạng vạng thì trời mưa, cũng không lâu lắm nhưng đủ để khiến chung quanh ẩm ướt.

Hiện tại đã gần tháng 11, vào giữa tháng, sớm muộn gì nhiệt độ chênh lệch trong ngày sẽ càng lớn.

Vì Harry khăng khăng không cho chính trị đi theo hôn lễ của họ, nên đám người được mời theo kế hoạch bị loại bỏ gần hai phần ba. Người nhận được thiệp mời âm thầm may mắn, người không nhận được lại giật mình. Ban đầu ai cũng không biết chuyện gì xảy ra, rồi hỏi thăm mới biết đợc, hóa ra khách mời hôn lễ lần này đều được bạn đời Chúa tể Hắc ám xem qua, đối phương cố ý muốn cắt bỏ, Chúa tể Hắc ám cũng không có ý thuyết phục anh đổi ý.

Từ lúc Izanas chết cho đến khách mời hôn lễ lần này, hầu như đều do bạn đời Chúa tể Hắc ám giải quyết, Chúa tể Hắc ám không nhúng tay vào, có phải là y ngầm đồng ý hay không?

Hôn lễ mang ý nghĩa sẽ chia sẻ những gì mình có được với một người khác, thật sự Chúa tể Hắc ám không để ý sao?

Không có ai hiểu được rốt cuộc trong đó bao hàm ý nghĩa gì, sau hôm nay, hôn lễ sắp được tổ chức.

Mà ngay một ngày trước hôn lễ, Harry lại nhận được tin tức. Liên quan tới “Voldemort”.

Có lẽ vì trước đó sự hoài nghi Tom là hung thủ bị phá vỡ, Bộ Pháp thuật nóng lòng mượn sức Chúa tể Hắc ám để tránh Chúa tể Hắc ám ra tay với Bộ Pháp thuật, họ ngầm đồng ý công bố chuyện này. Tuy họ không tìm được hung thủ, nhưng ít nhất cũng hiểu hung thủ không phải là Chúa tể Hắc ám. Giọng điệu trên đó gần như là khen tặng. Harry nhìn văn vẻ trên đó, hơi hơi nhíu mày.

“Voldemort và Chúa tể Hắc ám…” Harry lặp lại, “Voldemort vẫn xuất hiện…”

Đã lâu rồi anh không đọc báo, mà chắc Winter cũng sẽ không nói với anh chuyện này. Hôm nay đột nhiên hứng thú dâng trào, hơn nữa có hôn lễ khiến anh không có tâm tư nghiên cứu Trường Sinh Linh Giá, nghĩ mau chóng đọc báo, nhưng không ngờ…

Anh lắc đầu, muốn quên đi mọi suy nghĩ hỗn loạn. Anh còn không rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, anh cũng không muốn nghi ngờ nhiều, dù khi đọc báo tâm tư anh cũng đã bay xa.

Nhưng vẫn luôn cần tin tưởng Tom một chút. Harry nói với mình.

Anh cất báo, đi về phòng mình. Nhưng vào lúc này, phòng làm việc truyền tới một luồng dao động pháp thuật quen thuộc khiến anh nhíu mày.

Mở cửa phòng làm việc, theo cảm giác mở ngăn kéo, trong cái hộp đỏ, một chiếc nhẫn nằm đó, nhưng kim cương trên đó đang bao phủ hơi thở pháp thuật hắc ám – trước khi ra ngoài, Tom đã quên không đóng hộp nhẫn lại.

Harry cầm chiếc nhẫn kia lên. Đây không phải chiếc nhẫn kết hôn mà họ chọn.

Sở dĩ Harry quen nó, là vì nhiều năm trước kia nó đã lấy mạng của Dumbledore. Đó là… thứ trở thành Trường Sinh Linh Giá mà anh không thể nào tìm thấy vào năm năm trước.

Chiếc nhẫn thuộc về Slytherin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.