“Harry…” Tom chậm rãi đi tới trước mặt Harry, mím môi nhìn anh.
Abraxas biết họ có rất nhiều điều muốn nói, vì thế ôm Lucius, sau đó bảo người dọn bàn ăn, rồi ôm Lucius đi.
Ron nhìn Abraxas, lại nhìn Harry, sau đó bĩu môi cũng đi theo.
Giữa họ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Vì trước đó linh hồn Tom bị thương, sắc mặt rất tái. Trước khi hôn mê y còn nhớ Harry xuất hiện cạnh mình, nhưng khi tỉnh lại lại không thấy Harry đâu, trong lúc cấp bách y mới đi ra khỏi phòng. Nếu mọi thứ đều chỉ là mơ, y nghĩ, dù là y cũng sẽ không chịu đựng được khi Merlin đối xử với y như vậy.
“Tom.” Cuối cùng, Harry lên tiếng, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Tom. Nhưng dù đã lên tiếng, lại không biết phải nói gì.
Tom chậm rãi ngồi xuống trước mặt Harry, y ôm chặt eo Harry, thật cẩn thận tới gần bụng anh. Y dựa đầu mình lên bụng Harry. Harry có thể cảm nhận được y đang run rẩy.
“Harry…” Y nhắm mắt lại, thở dài nói, “Xin lỗi anh… xin lỗi…”
Harry nhắm mắt lại ngẩng đầu lên. “Tôi cũng có lỗi, tôi không nên không chú ý tới nó.” Anh và Tom đều là đứa trẻ không nhà, nếu đứa trẻ này được sinh ra thì anh sẽ có một gia đình hoàn hảo nhất, thậm chí Harry nghĩ mình có chiều hư nó cũng không sao. Đáng tiếc nó lại không sống sót.
Harry thở dài. Giống như lúc trước anh đã nói với Hermione, trải qua nhiều như vậy, có cái gì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-thay-tot-ban-hien/2008478/quyen-5-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.