Vẫn là bạn chứ
Harry không nghĩ vì sao mình phải làm mọi cách để nhìn thấy cậu bé tóc vàng kia. Hiện tại cậu không có cái gọi là cảm xúc cần giải quyết nhưng việc tìm Draco với Harry giống như là chuyện đương nhiên.
Có lẽ là vì hai tuần này bọn họ đã rất thân, đương nhiên cậu quan tâm bạn, hơn nữa khi chia tay Draco khóc như vậy [ hoàn toàn quên cậu] tự nhiên cậu cần biết Draco thế nào. Hơn nữa bọn họ mới cùng trải qua mạo hiểm, Harry vĩnh viễn nhớ rõ hình ảnh Draco nhảy vào trong lòng mình. Có lẽ Draco thấy không có gì nhưng ngay lúc đó Harry đang bất lực thống khổ giãy dụa mà Draco mang đến ánh sáng hy vọng. Chỉ riêng vì điều này, Harry cho rằng Ron vẫn chỉ trích cậu quá mức để ý Malfoy là không đúng vì hiện tại Draco cũng là bạn giống Ron và Hermione.
Mà hiện tại Harry cưỡi chổi trong gió lạnh bồi hồi ngoài cửa sổ nào đó của phòng dành cho khách.
Harru đã thấy Draco, Draco thực vui, luôn chạy tới chạy lui trong phòng nhưng hai người kia cũng ở đó. Harry buồn rầu hoài nghi bọn họ có cho Draco ở một mình không, cậu đã ở bên ngoài hai giờ, chuẩn bị muộn giờ ăn.
Harry đã quen Snape không muốn nhìn mình nên cậu đoán Lucius cũng vậy. Có khả năng bọn họ cho rằng mình phụ trách sự cố độc dược, tự nhiên có ý niệm muốn tránh đi hai vị cha này trong đầu.
Nhưng kỳ thật buổi sáng Harry bị Lucius cự tuyệt ở ngoài cửa là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-su-co-doc-duoc/2010743/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.