Tiểu vương tử hỗn huyết
Lucius thay đổi sắc mặt, run run nhưng anh cũng trấn định lại, “Lại đây Draco, cha có thể giải thích.”
Mặt Draco trắng bệch, cậu lắc đầu, đây là lần đầu tiên cậu cự tuyệt cha.
Snape cũng là biến sắc mặt, “Draco…”
Vừa rồi anh liều lĩnh như vậy nhưng chuyện anh muốn làm không phải muốn Draco biết như vậy.
Tầm mắt Draco mờ mịt chuyển qua ‘cha đỡ đầu’, giọng nói run rẩy vang lên, “Poky…”
Một gia tinh Draco quen thuộc xuất hiện.
Gia tinh tự động nắm lấy Draci giống như đã được huấn luyện, “Ngài Malfoy lần này muốn đi nơi nào?”
“Đi, rất xa…”
Rồi cả gia tinh và Draco, gọn gàng sạch biến mất.
“Draco!?”
“Draco!”
“Draco!?!”
Draco có cảm giác thế giới như sụp đổ.
Cậu không muốn gặp ai, không muốn nói chuyện với ai, cậu trốn đi, tất cả sẽ tốt hơn.
Cho nên Draco mệnh lệnh Poky đưa mình đến lối vào rừng cấm.
Poky là gia tinh Hogwarts, hình như có loại cấm khiến Poky không thể mang cậu ra phạm vi trường học, nơi duy nhất Draco nghĩ đến cũng chỉ có nơi này mà thôi.
Nhưng Poky chỉ cần bị triệu hồi về, nó khẳng định sẽ lập tức nói ra hành tung của cậu vì thế Draco lại triệu hồi gia tinh của Malfoy gia di động vài lần sau, Draco hy vọng rất lâu sau cha mới nghĩ đến phương thức này và còn cần tốn chút thời gian điều tra, mà trong giai đoạn này, cậu là có thể đi xa hơn.
Draco coi như thuận lợi hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-su-co-doc-duoc/2010730/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.