Khu nghĩa trang buổi sáng sớm tràn ngập một bầu không khí hiu quạnh. Màn sương như tấm lụa mỏng dịu dàng bao phủ toàn bộ không gian. Một làn gió nhẹ từ nơi xa xôi thổi về, lớp lụa mỏng khe khẽ lay động, dần tan.
Một bóng người bỗng xuất hiện từ trong không khí, hắn đứng ở phía trước một ngôi mộ nhỏ, theo màn sương từ từ tan dần bóng người dần dần hiện rõ. Hắn mặc một chiếc áo chùng đen, mái tóc dài màu đen rũ xuống bên sườn mặt, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị hiện lên vẻ tang thương lại tiều tụy. Đôi môi tái nhợt mím lại thành một đường mỏng, hắn đứng đó, lặng im không nói một câu.
Một tấm bia mộ nho nhỏ chỉ khắc tên, lạnh băng như cười nhạo tất cả.
[Harry Potter]
Tay phủ lên bia mộ, trong ánh mắt tối đen hiện lên sự đau đớn. Thế rồi thật nhẹ nhàng, hắn cúi người xuống hôn lên đó, đôi môi khép mở tựa như đang nói cái gì.
Cuối cùng, hắn nhặt lên tấm da dê đang đặt trước bia mộ, nhìn kỹ đúng là thư mời hắn đảm nhiệm chức vụ giáo sư Ma dược học của Hogwarts.
“Có phải ta nên trở về…không?” Tiếng nói trầm thấp, khàn khàn vang nê, đôi môi tái nhợt hơi run rẩy “Thế nào? Harry.”
Tiếng thở dài nhẹ nhàng tan biến trong không khí, bóng dáng người nọ cũng biến mất trong màn sương sớm mai. Tất cả mọi chuyện dường như lại một lần nữa bắt đầu.
Cách khu nghĩa trang mấy ngàn dặm đường, một căn nhà nhỏ có vẻ quái dị nằm xiêu vẹo trên một sườn đồi nhỏ. Căn nhà yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-snarry-cho-doi-hanh-phuc/105276/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.