Vào mấy ngày tồi tệ này, bầu không khí cũng không đến nỗi thấp thỏm vì cái tin Colin và bà Loris đã tỉnh lại, mọi người đều rất mong chờ được biết thêm thông tin về căn phòng bí mật từ Colin. Nhưng đáng tiếc là Colin chẳng nhớ mình đã bị tấn công như thế nào, chỉ nhớ bản thân đã bị hôn mê khi đang lang thang trong sân trường để chụp ảnh.
Vào một tuần sau khi Colin tỉnh dậy, vẫn còn rất nhiều người tò mò về sự kiện ở căn phòng bí mật, nhưng khi bọn họ dần phát hiện ra rằng căn phòng bí mật đã trở thành một bí ẩn không cách nào phá giải và mối nguy hiểm đó sẽ không tái xuất hiện nữa thì lại càng có nhiều học sinh chuyển sự chú ý sang trận đấu Quidditch. Khi nhiệt độ giảm xuống từng ngày, càng nhiều ngọn đuốc được thắp lên trong lâu đài Hogwarts, không giống như những ngọn đuốc trong thế giới Muggle, chúng có khả năng khiến mọi người cảm thấy ấm áp hơn.
Tuyết lớn của mùa đông bao phủ từng tấc của trường Hogwarts, Karen và tôi dành phần lớn thời gian rảnh rỗi để đi in những dấu chân của mình lên nền tuyết trắng, thực ra chúng tôi cũng không muốn dành những ngày mùa đông đẹp trời này để giẫm tuyết, nhưng muốn đến Hogsmeade cũng phải đợi ít nhất đến năm ba mới được.
"Thực sự muốn đến Tiệm Công tước Mật mà George nhắc đến..."
"Nghe nói ở đó có ít nhất hàng chục loại chocolate và kẹo khác nhau..."
"Haiz..."
Kể từ khi George và Fred mô tả vẻ đẹp của Hogsmeade cho các học sinh lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-nghich-lan/1066431/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.