Mở mắt ra, bóng tối dày đặc lật tức ôm chặt lấy cơ thể mình; vươn tay ra, đầu ngón tay gần trong gang tấc cũng bị bóng tối níu chặt; nằm xuống, lưng chạm vào một thứ chẳng hề có chút mềm mại nào; đứng lên, mặt đất dưới chân chẳng hề vững trãi. Hình như cậu đang ở trong một không gian hư ảo, nhìn không thấy, nghe không được, không tồn tại bất cứ giác quan nào.
Dạo một vòng quanh cái thế giới khó phân ranh giới, lại trở về điểm xuất phát.
Harry không biết là có thành công gợi khóe miệng lên hay không, nhưng cậu biết chắc rằng trong lòng cậu đang cười đến bất đắc dĩ.
Cậu lại nhắm mắt lại.
Quen thuộc quá, đây mới là nơi quen thuộc nhất với mình.
Cho nên, chẳng sao cả. Mặc cho Tiểu Thất ở bên ngoài khốn khổ thôi.
——–
Lucius đứng ngoài phòng sách, nghe tiếng nổ mạnh và tiếng đồ vật vỡ nát phát ra không ngừng bên trong mà đổ mồ hôi lạnh. Vài phút trước, Chúa tể Hắc Ám còn đang xem báo cáo hoạt động tài chính của Tử thần thực tử, đột nhiên lại nhìn thấy một phong thư đột ngột xuất hiện trên bàn. Ma lực của công tước đại nhân của gã gần đây bắt đầu bất ổn, càng ngày dao động càng mạnh khiến cho gã hạ quyết tâm nhất định phải rời khỏi phòng sách thật mau. Cửa vừa khép lại đã nghe thấy tiếng nổ cực lớn vang lên từ trong phòng khiến cho gã cảm thấy mình may mắn vô cùng khi là một người biết thức thời. Cũng không rõ là thư do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-mat-thu-bang-ky/1967125/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.